MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 86

kính bốn tấc rưỡi, được phủ đầu lớp kem sô cô la màu nâu đậm.

- Đặt nó xuống bàn.

- Thôi nào, mày hãy tự cắt một lát dày và nếm thử đi.

Thằng bé thận trọng hỏi lại:

- Sao ạ? Bây giờ à?

Nó biết quanh đây có cái bẫy dành cho nó, nhưng nó không biết là ở

đâu. Nó đề nghị:

- Em đem nó về nhà ăn có được không?

Cô Trunchbull nhe răng ra cười xảo quyệt:

- Như vậy là bất lịch sự. Mày phải cho đầu bếp thấy sự biết ơn về tất

cả những gì bà ta phải gánh chịu.

Thằng bé không nhúc nhích.

- Nhanh lên. Cắt một lát và nếm đi. Chúng ta không có thì giờ đâu.

Thằng bé cầm con dao lên, định cắt bánh thì dừng lại. Nó nhìn cái

bánh khổng lồ. Rồi nhìn cô Trunchbull. Rồi nhìn bà đầu bếp dài ngoằng.
Tất cả bọn trẻ trong hội trường căng thẳng quan sát, chờ đợi điều gì xảy ra.
Chắc chắn phải có điều gì xảy ra. Cô Trunchbull không phài là người cho
kẻ khác nguyên một cái bánh vì lòng tốt. Đứa thì đoán cái bánh có trộn tiêu
hoặc dầu xổ hoặc chất gì ghê tởm để làm thằng bé bệnh. Đứa thì đoán trong
bánh có thuốc độc, và thằng bé sẽ ngă lăn ra chết ngay trên sân khấu. Đứa
thì nói cái bánh đã được gài mìn, lúc đưa con dao vào, nó sẽ nổ tung luôn
cả thằng Botrotter.

Thằng bé nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.