MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 84

- Em chẳng biết cô đang nói gì.

- Tao sẽ cho mày biết là tao đang nói gì nhé. Sáng qua, trong giờ ra

chơi, mày lẻn vào nhà bếp như một con rắn và lấy cắp miếng bánh sôcôla
dành riêng để trên khay trà của tao. Cái khay đó, người đầu bếp chuẩn bị
riêng cho tao. Nó là bữa ăn sáng của tao! Phần ăn riêng của tao! Không
phải loại bánh dành cho chúng mày! Cái bánh đó được làm bằng bơ nguyên
chất và kem nguyên chất. Thế mà đồ kẻ cướp kia đã chôm lấy nó và ăn
sạch!

Khuôn mặt thằng bé từ xám chuyển qua trắng, nó kêu lên:

- Em không làm điều đó!

- Đừng nói láo, Bruce Botrotter! Người đầu bếp thấy mày! Bà ta thấy

mày ăn!

Rồi đột nhiên giọng cô mềm hơn, dịu dàng hơn, thân thiện hơn, cô cúi

người về thằng bé, cười mỉm:

- Mày thích cái bánh sô cô la đặc biệt của tao lắm, phải không

Botrotter? Nó béo ngậy và thơm ngon lắm, phải không Botrotter?

- Rất ngon ạ!

Từ ngữ bật ra khỏi miệng trước khi nó kịp ngăn lại.

Cô Trunchbull vẫn ngọt ngào:

- Mày nói đúng. Nó rất ngon. Tao nghĩ mày nên chúc mừng người đầu

bếp. Botrotter này, khi người đàn ông ăn ngon miệng, anh ta luôn gởi lời
cảm ơn đến đầu bếp. Mày không biết điều đó hả Botrotter? Nhưng kẻ tội
phạm sống trong thế giời ngầm đâu có để ý tới điều đó.

Thằng bé im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.