MÁU CỦA HOA - Trang 110

Bác chưa bao giờ thấy đứa nào lại hám học như cháu. - Bác nói.

Tôi nghĩ có lẽ bác đã nói về chính mình. Vậy mà tôi cảm thấy xấu hổ;

đây đâu phải là phẩm chất cần có ở đàn bà. - Cái kiểu hám danh đam mê ấy,
tôi biết lắm chứ.

Mọi thứ đã thay đổi khi tía cháu …

Thật ra đó chính là bất hạnh lớn nhất đối với cháu và bầm cháu, thím

Maheen. - Gostaham từ tốn nói.

Có thể chưa chắc đã dở khi cháu sao nhãng chính mình để học hỏi.

Tôi thì hơn cả mức sao nhãng trong tâm trí.

Cháu hy vọng nếu bác cho phép, cháu có thể làm tấm thảm mà bác

thiết kế để dùng làm của hồi môn, … khi cháu cần được không ạ?

Đó không phải ý kiến dở. - Gostaham nói. - Nhưng cháu sẽ làm thế

nào mà có được len?

Cháu phải vay tiền. - Tôi đáp.

Gostaham cân nhắc một lát.

Mặc dầu chuyện này đơn giản so với những tấm thảm ta làm ở xưởng

dệt hoàng gia, nhưng chắc chắn đáng giá hơn rất nhiều lần so với chi phí
mua len.

Cháu sẽ chăm chỉ . - Tôi nói. - Cháu hứa cháu sẽ không làm bác thất

vọng.

Gostaham nhìn tôi chăm chăm, một lúc lâu bác không nói gì. Bỗng

thình lình, bác nhảy dựng lên từ tấm thảm như bị thất thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.