MÁU CỦA HOA - Trang 116

Sao lại không. - Naheed nói. - Chính cậu, cũng có thể, cưới được một

người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai và có nhiều con cái.

Nhưng nếu chuyện đơn giản như thế, vì sao bà ấy lại có vẻ sợ sệt?

Ôi đừng để ý đến bà ấy. - Naheed nói. - Bà ấy già rồi. Bà ấy có thể cần

phải đi vệ sinh.

Tớ e rằng ngôi sao chổi quái quỷ vẫn còn đeo bám cuộc đời tớ. - Tôi

thất vọng nói. - Có vẻ như là Kobra nghĩ rằng tương lai của tớ là một số
phận đen tối!

Chắc chắn là không phải thế đâu. - Naheed nói.

Nó lại cho gọi bà Kobra trở lại và hỏi bà nói thêm nữa cho chúng tôi

biết về những gì bà ấy đã thấy. Bà Kobra chắp cả hai tay vào ngực mình,
tay này chồng lên tay kia.

Chẳng có gì hơn nữa mà bà có thể hiểu được từ cốt nền đấy. - Bà phản

đối. - Nhưng bà có thể kể cho các cô một câu chuyện cổ bỗng chốc sực đến
với đầu óc bà lúc bà nhìn vào những cái cốc, mặc dù bà không biết nó có ý
nghĩa gì.

Naheed và tôi ngồi ngay ngắn xuống đệm và lắng nghe câu chuyện

của bà Kobra.

Ngày xưa có một hoàng tử mà giấc ngủ của chàng đêm nào cũng bị

quấy rối. Trong những giấc mơ, chàng trông thấy hình ảnh của một cô gái
đẹp như trăng rằm. Mái tóc cong làn sóng của nàng ốp lấy khuôn mặt trắng
như sữa. Dưới làn áo chẽn bằng lụa hồng, những nét đẹp nữ tính của ngực
nàng hằn rõ như những quả dưa. Lúc hoàng tử ngủ mê sâu, chàng có thể
thấy rằng nàng đang khóc, dang rộng cánh tay của mình lên bầu trời thể
hiện thất vọng và vô nhân cứu giúp. Hoàng tử tỉnh dậy mồ hôi nhễ nhại, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.