MÁU CỦA HOA - Trang 114

rơi thẳng vào cánh tay đang dang rộng của Naheed. Nó trông như thể là
giao tú cầu, như trong chuyện thần tiên quả bóng bay thẳng tới chỗ nó.

Chúng tôi nán lại lúc các cầu thủ bóng chày được người ta chúc mừng

và đám đông thưa dần. Naheed vẫn giữ quả bóng trong lòng bàn tay. Sau
một lát, một cậu bé con sún răng xuất hiện phía trước mặt chúng tôi và chìa
ra một mảnh giấy cậu giấu trong tay áo. Naheed cầm tay cậu bé một cách
kín đáo và lướt ngón tay vớ lấy lá thư thả vào ống tay áo mình trước khi
thưởng cho nó một đồng xu. Sau khi giấu quả bóng da dưới lớp áo của
mình, nó chìa tay túm lấy tay tôi qua ống tay áo và chúng tôi bắt đầu đi về.
Nó bóc lá thư khi chúng tôi đã đi xa đám đông, và tôi ngó nhìn qua vai nó,
lòng ước ao có thể đọc hiểu được.

Thư nói gì đấy hả cậu? - Tôi hỏi một cách sốt sắng.

Chỉ có mỗi một dòng chữ, viết thì loắng. - Nó nói - “Trong đám đông

hàng ngàn con người này, anh thấy không ai rực rỡ như em, ngôi sao chói
sáng nhất trong trái tim anh” thư kết bằng dòng: Kẻ tôi đòi đang yêu của
em, Ký tên Iskandar.

Tôi không thể nhìn được mặt Naheed, vì mặt nó được che kín hoàn

toàn đằng sau mũ và mạng che mặt, nhưng tôi có thể nghe thấy chất giọng
phấn khởi của nó.

Có lẽ số phận của cậu và chàng đã bén quện với nhau rồi. - Tôi nói với

nó vẻ kinh ngạc.

Tớ phải biết chứ nếu chuyện ấy có thể. - Naheed nói. - Chúng mình

hãy đến chỗ bà Kobra xem bói đi!

Kobra là một bà hầu già của nhà Naheed, người trong khu xóm biết

đến bà về những lời bói toán chính xác. Bà hầu già gợi nhớ cho tôi một số
bà già trong buôn của tôi có thể nhìn lên bầu trời hoặc một nắm hạt đậu và
bói được lúc nào tham vọng của bạn thành đạt. Da của bà sạm nâu màu chà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.