MÁU CỦA HOA - Trang 117

chàng không thể chịu được cảnh nàng đau khổ. Chàng ước mong được giúp
nàng, nhưng trước hết chàng phải tìm thấy nàng ở đâu đã.

Một hôm hoàng tử lên đường ra trận đánh nhau với một tên chúa đất

hay gây hấn hung dữ, y thường cướp bóc lữ khách hành hương khi họ
mượn đường vượt qua cái cầu trong lãnh thổ của y. Hoàng tử và binh lính
của mình đi qua chiếc cầu đó và bố trí phục kích, rồi đánh nhau với chúa
đất và đội quân của y nhiều giờ liền giữa trưa nắng mặt trời. Đến một lúc,
tên chúa đất xọc được mũi gươm vào một trong những người cận vệ thân
tín của hoàng tử trước khi hất xác người đó xuống cầu. Gầm lên trong cơn
giận dữ, hoàng tử nhảy bổ vào tên chúa đất, thề quyết trả thù cho người bạn
mình. Hai người đấu gươm ác liệt, nhưng hoàng tử khỏe hơn và chàng đã
đánh bật vũ khí khỏi đối thủ, đè y xuống đất và ngồi lên ngực mặc giáp trụ
của y. Rồi chàng rút con dao găm định kết liễu đời kẻ vừa ném xác người
bạn thân nhất của mình qua chiếc cầu rơi như chiếc lá xuống dòng sông kia.

Hãy khoan! - Tên chúa đất cất tiếng kêu lên. - Ngươi không biết ta đã

giết hại gì.

Tất cả mọi người đều cầu xin tha mạng vào những giây phút cuối đời.

- Hoàng tử nói. - Nhưng mày thì sẽ phải cầu xin Chúa Trời thôi. - Hoàng tử
giơ cao con dao găm.

Ít ra, ngươi hãy để cho ta cởi bỏ mũ áo giáp để ngươi có thể nhìn thấy

ta là ai đã chứ.

Tên chúa đất vất bỏ mũ sắt, lộ ra một khuôn mặt mịn màng như con

gái, tóc dài màu đen lượn sóng.

Hoàng tử kinh ngạc.

Thật đáng tiếc cho một kẻ tuổi còn non và tuyệt đẹp như nhà ngươi

sớm trở thành cát bụi! Ngươi đã chiến đấu rất quyết liệt, và ta cứ ngỡ rằng
ngươi chắc hẳn phải là một gã đàn ông trưởng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.