MÁU CỦA HOA - Trang 160

(1) Loại có tên thương phẩm ngoài thị trường ngày nay là “hạt dẻ cười

Mỹ”.

Chị mà phải lo lắng về tiền bạc cơ á? - Bà hỏi.

Tiền lương của chồng tôi từ xưởng dệt thảm Hoàng gia khó mà đủ chi

trả những phần chi phí tiêu pha của chúng tôi. - Gordiyeh nói. - Quốc
vương cho phép anh ấy được làm thêm vào thời gian của riêng mình, như
thế mới làm cho chúng tôi khá dễ chịu được chút, nhưng mà khách hàng
lúc thì đến lúc thì đi như gió ấy mà. Một chiếc thảm lụa mới là việc đầu
tiên mà một gia đình có khó khăn về tài chính cần phải làm ngay.

Bác gái quay sang phía Gostaham.

Và như thế không phải ư hả anh, thậm chí ta cũng không thể quá tin

cậy vào gia đình Hoàng gia làm những người bảo trợ được? Em nhớ những
câu chuyện cái thời quốc vương Tah-masp đã sa thải hàng trăm họa sĩ, thợ
chạm khảm, thầy đồ và những người đóng sách như thế nào sau khi ông ta
sùng tín theo đạo. Một thảm họa như vậy lại có thể xảy ra đấy chứ.

Gostaham bỗng chốc trông có vẻ khó chịu.

Quốc vương Abbs khác hoàn toàn với người ông nội của Người.

Người không có lý do gì để chấm dứt việc hỗ trợ cho xưởng dệt thảm
Hoàng gia, mà việc này cũng có lãi rất nhiều.

Ấy nhưng mà, - Gordiyeh nói với vẻ sốt ruột - ai có thể tiên đoán

trước chuyện gì sẽ xảy ra cơ chứ? Tất nhiên, một người mẹ và con gái mình
bản thân cũng luôn phải nên cẩn trọng về tương lai tài chính của mình.

Bầm tôi giật cứng mình ngả người ra sau vì những lời nói đó, cứ như

thể bị một cơn gió sa mạc dữ dội đập vào mình. Chẳng có gì lại có thể làm
bà hoảng sợ hơn là cái ý nghĩ rằng chúng tôi lại phải tự thân một lần nữa,
như chúng tôi đã phải làm trong nhiều tháng sau cái chết của cha tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.