MÁU CỦA HOA - Trang 227

Rốt cuộc thì em cũng đã đến, em yêu của anh! - Chàng kêu lên.

Rốt cuộc thì em cũng đã đến! - Nàng nhắc lại. Nàng không gặp lại

chàng đã nhiều năm rồi mà nàng không nhớ nữa.

Layli của anh! Mái tóc của em đen như ánh đêm; mắt em đen huyền

và đáng yêu như loài linh dương núi. Anh sẽ mãi mãi yêu em .

Và em cũng yêu anh, cuộc sống của em! - Nàng cũng ngồi xuống ngay

bên cạnh vầng sáng của ánh trăng đang phủ lên chàng.

Cho đến bây giờ anh nghi ngờ tình yêu của em. - Majnoon nói thêm,

mắt anh tràn ngập nỗi buồn. - Tại sao em lại phản bội anh?

Anh định nói gì? - Nàng trả lời, bước lùi lại một cách ngạc nhiên.

Em đã có chồng! - Anh ta nói, toàn thân run rẩy, mặc dù thời tiết

không lạnh. - Tại sao anh có thể tin rằng em vẫn còn yêu anh?

Trên danh nghĩa em đã có chồng. - Nàng đáp. - Trong những năm vừa

qua, đáng ra em đã phải hiến mình cho chồng hàng nghìn lần rồi, nhưng
cho tới nay của em vẫn còn nguyên vẹn.

Dành cho anh ư. - Chàng đáp lại, và niềm vui lại ánh lên trong đôi

mắt.

Vâng, cho anh. - Nàng trả lời. - Người kia có gì để sánh được với anh

cơ chứ?

Nàng quấn chặt hơn quần áo quanh mình, dường như để bảo vệ mình

khỏi những con mắt tò mò.

Lúc này đây, thật thà mà nói, gần đây em cũng rất phân vân về cuộc

đời mà em đã chọn. - Nàng nói thêm. - Anh là người tự do. Anh có thể đi
bất cứ đâu anh muốn, sống với những con vật của anh, và làm thơ. Anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.