MÁU CỦA HOA - Trang 266

Giữa những cánh hoa, tôi vẽ những nét thanh tú của những bông hồng nhỏ
xíu, hoa súng và hoa thủy tiên.

Fereydoon lôi tôi gần hơn tới ngọn đèn để nhìn cho rõ hơn và rồi ông

chẳng buồn nhả tay và đôi môi hôn của ông ra khỏi chỗ đó nữa. Tôi nhớ lại
chuyện tiếu lâm của bác Gostaham về một giáo sư ngôn ngữ, và đó là cái
giây phút duy nhất trước khi tôi hiểu ra rằng người phụ nữ trong câu
chuyện của bác đã tìm thấy được một viên ngọc vượt quá cả cái giá cho
ông chồng thứ ba.

Giờ đây, tôi bắt đầu thở mạnh hơn và nhanh hơn.

Gượm đã nào! - Tôi muốn như hét lên. Tôi nhìn vào đôi mắt sầu muộn

của ông và cảm thấy rằng ông hầu như đã quên tất cả những chuyện về tôi,
bởi vì ông lại lạc vào thế giới ảo giác của riêng mình.

Tôi bắt đầu hít thở lại bình thường, thậm chí cả lúc giọng rên hư hử

của ông nghe có vẻ gấp gáp hơn. Tôi không biết điều gì đã làm tôi bạo gan
đến thế.

Ô kìa! - Ông nói vẻ bực tức.

Ông chửi thề và gọi tên tôi, nhưng lúc tôi từ chối quay trở lại, ông bò

bằng cả tứ chi theo tôi. Tôi để ông săn đuổi tôi quanh căn phòng, và rồi tôi
tiến nhanh tới bức tranh thảm lụa mà tôi đã đặt sẵn trên sàn, nghe thấy tiếng
ông thở sát bên tai. Tôi quay lại và đẩy ông rất nhẹ nhàng lùi lại chỗ tấm
thảm lụa, và ở đó ông nằm ngửa ngó nhìn tôi, chờ đợi trò đấu thầu. Đây là
lần đầu tiên, tôi vuốt ve mái tóc đẹp của ông, trải óng mượt như những làn
sóng đen quanh đầu. Mái tóc mềm mại của ông tuột tuột qua kẽ ngón tay
tôi, tấm thảm lụa trơn muốt dưới đầu gối tôi, tất cả khơi dậy một cảm giác
hừng hực sung sướng chưa từng thấy. Lần này tôi đã tóm được ông rồi,
nắm nước thượng. Fereydoon cứ làm theo tốc độ của tôi, đáp ứng theo tôi
như tôi đã nhiều lần đáp ứng ông. Thế giới mà tôi luôn nghĩ tới như chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.