MÁU CỦA HOA - Trang 269

Tôi hát ngâm nga lúc tôi đi bộ qua khu Tứ vườn. Những bụi hồng

đang nở hoa trong khu vườn gần dòng sông, và tôi dừng lại ngắm nhìn.
Những nụ hoa màu vàng với những cánh hoa mong manh đã được trồng
gần những bụi hồng đỏ với những cánh hoa mập tròn đang vươn mình nở
bung ra. Làn điệu của bài ca mà tôi thích hát cùng với tía chợt đến với tôi:

“Hoa hồng Anh sẽ trồng thêm

Vì say anh đã đang say vì tình.”

Nếu một đứa con gái như Naheed mà cũng có thể lấy được những gì

nó muốn, thì có lẽ một đứa con gái như tôi cũng có thể làm được như thế
chứ. Tôi đã giành được Fereydoon là người yêu; có thể bằng một chút khôn
ngoan thông minh hơn nữa tôi có thể giăng bẫy người ấy làm chồng chính
thức của mình.

Khi tôi đến nhà Naheed, chúng tôi chào nhau bằng một nụ hôn lên má.

Lúc những chú chim của mẹ cô bạn nhốt trong lồng hót líu la líu lô vui
nhộn, tôi nhìn vào Naheed tìm kiếm dấu hiệu tin mừng. Nhưng ngay lúc
những người hầu bỏ đi, để lại chúng tôi với nhau, khuôn mặt Naheed méo
xệch tỏ vẻ buồn rầu, và nó đổ gục mình xuống chiếc ghế đệm, bật khóc.

Tôi kinh ngạc.

Naheed thương thương ơi! Chuyện gì xảy ra với cậu vậy?

Cô bạn ngẩng lên nhìn một lát, đôi mắt xanh tuyệt đẹp lẩn sau làn

nước mắt.

Họ trả lời không rồi. - Cô bạn đáp rồi lại khóc nức nở thêm.

Ai nói không nào? Cha mẹ nhà anh Iskandar à?

Không, không phải. Lại chính là cha mẹ của tớ cơ chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.