MÁU CỦA HOA - Trang 281

Fereydoon thở dài.

Đời anh đầy những người thích ca ngợi tâng bốc mình để họ có thể

kiếm được đồng tiền to. Nhưng trước khi ả ấy chết, thậm chí người vợ
trước của anh vẫn thường nhõng nhẽo đòi anh những thứ mà ả muốn. Còn
em thì không như họ, và thế là anh thích em.

Điều này làm tôi ngạc nhiên, bởi vì tôi đã làm tất cả mọi điều bằng cơ

thể của mình để làm ông thỏa mãn. Ấy vậy mà, thực sự tôi vẫn giữ nguyên
những lời đường mật của mình trong miệng.

Fereydoon lấy tay quệt nhẹ ngang mặt, như thể đang lau đi bụi bặm

trong ngày.

Sau đêm qua. - Ông nói. - Suốt ngày anh chỉ nghĩ xem em có chiêu

nào mới.

Em chẳng chuẩn bị gì cả. - Tôi nói giọng đanh thép.

À ra thế. - Ông đáp lời. - Em bực mình à. Không thành vấn đề gì đâu.

Trước khi tôi thiếp đi, tôi nghĩ lại câu chuyện mẹ tôi đã kể cho tôi một

vài ngày trước đây về cô gái nô lệ Fetneh và cách thức nó đã thử nghiệm và
chinh phục quốc vương của mình như thế nào. Quốc vương đã không hiểu
được giá trị của cô nô lệ cho đến khi ông ấy tin rằng nó sẽ mãi mãi ra đi.
Tôi tự hỏi nếu như tôi cũng có thể tìm ra một cách thông minh để làm cho
Fereydoon tuyên bố rằng tôi là người gắn bó với gia tài của trái tim ông ta
nhất.

Câu chuyện như thế này: ngày xưa một quốc vương người Iran có tên

là Bahram người nổi tiếng khắp chốn cùng quê về lòng dũng cảm của mình,
ông đã từng có lần chém đầu một con rồng ăn thịt người và cứu sống một
đứa trẻ trong bụng rồng, và ông đã giật vương miện vàng từ hàm của một
con sư tử. Nhưng vào những lúc rỗi rãi thú vui lớn nhất của ông là săn bắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.