MÁU CỦA HOA - Trang 302

Những người giúp việc bắt đầu chạy nhốn nháo, trải khăn bàn lên trên

các tấm thảm để chuẩn bị thức ăn. Ngay lập tức tất cả bọn họ đều hối hả
với những chiếc đĩa đựng thịt cừu nướng đầy đặn, bánh hấp, thịt thú rừng,
kể cả thịt lừa rừng và thỏ rừng, món rau hầm sền sệt, và những đĩa cơm bốc
hơi nóng hôi hổi. Bầm tôi và tôi gọi hai miếng thịt lợn và ngồi ăn cùng
nhau. Món thịt đùi cừu mềm như bơ. Bầm tôi lấy ra một vài miếng xương,
một mẩu bánh mỳ và bầm giục tôi ăn.

Thức ăn vữa ra đấy. - Bầm tôi nói.

Tôi đưa thức ăn vào miệng nhưng cũng chẳng cảm nhận được vị như

thế nào. Tiếng ầm ĩ của đám đàn bà ngày càng ồn hơn và làm điếc cả tai tôi.
Tôi ước gì mình có thể về nhà và làm một việc gì đó nhẹ nhàng, chẳng hạn
như dệt thảm. Tôi nghĩ về đám cưới của riêng mình và làm sao mà đám
cưới không đòi hỏi phải chuẩn bị, chỉ cần có tiếng xủng xẻng đồng tiền làm
bằng bạc là đủ.

Sau khi đồ ăn đã được dọn đi, hai nữ nhạc công bắt đầu chơi trống,

kéo nhị và hát những bài hát rất vui nhộn về đám cưới. Các nhóm phụ nữ
đứng lên và cùng nhau nhảy múa, lặp đi lặp lại những điệp khúc. Naheed
phải hát cùng họ và phải cười, cho dù trái tim của nó đang nằm trong nấm
mồ.

Hãy nhìn vào cô dâu hạnh phúc đi! - Một người khách hét lên.

Chúc cho tương lai của cô dâu tươi sáng mãi như ngày hôm nay!

Trời càng về khuya thì những bài thơ trữ tình càng trở nên tục tĩu hơn.

Một nhóm phụ nữ bắt đầu hát về chuyện làm thế nào để tìm được đúng kích
cỡ khe hở giữa núm gõ cửa và cái cửa. Mặt Naheed bạc phếch dần, thậm
chí kể cả khi những phụ nữ kia cam đoan với nó rằng nó thế nào cũng sẽ
sớm được thưởng thức sung sướng như họ. Tôi ước gì nó không được như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.