MÁU CỦA HOA - Trang 300

lạnh - đến mức quá sức chịu đựng của con người ta. Tôi thấy khoan khoái
hàm ơn vì mình không phải là người nhà Naheed, vì người nhà nó thì phải
đến dự lễ thông gia - lễ này chỉ dành cho họ hàng của cô dâu và chú rể, do
giáo sĩ Hồi giáo chủ trì. Chiều hôm đó, ông ấy đã hỏi cô gái ba lần rằng cô
có ưng thuận lấy Fereydoon làm chồng không, và nó đã lặng thinh cho mãi
đến lần thứ ba, thì nó mới nói đồng ý. Nó và ông Fereydoon đã ký vào hợp
đồng nhân duyên suốt đời, sau đó đám đàn ông và đàn bà đã tản ra để trở
về bàn tiệc của hai họ.

Vào buổi tối bầm tôi, tôi và bác gái Gordiyeh đi dự tiệc cưới dành cho

những người phụ nữ, vì không thể có lý do gì vắng mặt được. Tiệc cưới
được tổ chức tại phòng khách của nhà Naheed, căn phòng sáng rực ánh
sáng của những chiếc đèn dầu màu xanh tao nhã và được trang hoàng bởi
những bó hoa lớn. Khi chúng tôi vào phòng, những người giúp việc mời
chúng tôi uống nước quả lạnh, tách trà nóng và rất nhiều đồ ngọt. Naheed
ngồi một mình trên trường kỷ dát gỗ xà cừ. Khách lũ lượt vào, cởi áo
choàng ra để chào cô dâu và khoe những bộ cánh lộng lẫy của mình. Tôi
mặc một chiếc áo khoác ngoài màu hồng xinh xắn với cổ tay bằng lông mà
Naheeh đã tặng tôi, và bên trong là một áo dài màu cam.

Nó hợp với cậu quá! - Nó nói sau khi tôi hôn lên hai má nó.

Naheed thương thương, trông cậu đẹp hơn bao giờ hết. - Tôi nói.

Vì đó là sự thật. Mái tóc màu sẫm của nó được trang điểm những hạt

ngọc trai, và đôi mắt nó dường như xanh hơn mọi ngày bởi vì chiếc áo dài
lụa màu đỏ lại được thêu bằng những sợi chỉ dát vàng. Nó cô độc đến mức
tôi không thể nhìn nó quá lâu, vì thế tôi ngoảnh mặt đi.

Đừng quá buồn vì tớ nhé. - Nó thì thầm. - Tớ không thể chịu đựng

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.