MÁU CỦA HOA - Trang 342

đã kể hết chuyện, không gian chợt như rất tĩnh lặng, và bà cô Homa thì vẫn
đang ôm nựng tôi như một đứa trẻ. Bà dẫn tôi đến một chỗ có đệm, kéo
căng đôi chân tôi ra và kê một chiếc gối dưới đầu tôi. Rồi sau đó bà vẩy
nước hoa hồng lên người tôi để tôi thêm khỏe.

Bác có biết chuyện đó không? - Tôi hỏi.

Bác nghi lắm. - Bà cô đáp, đôi mắt trông có vẻ thông cảm - nhưng bác

không đoán ra người đàn ông đấy.

Cháu có làm chuyện gì sai không nhỉ?

Trong cách nhìn của Chúa trời, cháu đã thành hôn hợp pháp. - Bà cô

bình thản đáp.

Nhưng như vậy là cháu đã thành hôn à?

Cháu nghĩ sao nào?

Tôi thở dài và quay mặt đi.

Cái con bé đáng thương này! - Bà cô nói. - Cô có thể thấy rằng cháu

rất cảm thấy ân hận. Giá như cháu mà là con gái cô, cô sẽ bảo với Naheed
và cha mẹ của nó về khế ước nhân duyên của cháu trước đám cưới của nó.
Họ sẽ có thể vẫn cứ tiến hành đám cưới cho con gái mình như thế, vì người
giàu chưa có con trai thừa tự đúng không nào? Nhưng họ sẽ không trách
cháu, và có lẽ cháu vẫn duy trì được tình bạn.

Sâu thẳm trong tâm khảm, tôi biết rằng bà cô nói đúng.

Cô Homa ạ, cháu nên làm gì? - Tôi hỏi.

Bà cô thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.