MÁU CỦA HOA - Trang 418

Khi tôi trông thấy một thanh niên ăn mặc bảnh chọe, đội khăn cuốn

đầu màu trắng sạch sẽ đang bước ra từ khu Lăng. Tôi hắng giọng và bắt
đầu cất lời cầu xin từ thiện bằng một thứ giọng mà tôi hy vọng là buồn bã
rõ ràng. Anh ta bước qua mà không thả một đồng xu nào. Ngay sau đó một
lát, một phụ nữ trẻ đi ngang qua và hỏi thăm tôi về số phận của mình. Tôi
kể với chị ta về chuyện ốm đau của bầm mình và về chuyện tôi đang bị đói.

Chị đã cưới chưa? - Chị ta hỏi.

Chưa.

Chắc hẳn chị đã lỡ làm gì đó đáng hổ thẹn. - Chị ta kết luận - Vì sao

lại cô đơn một mình ở đây mới được cơ chứ?

Tôi cố gắng giải thích, nhưng chị ta đã bỏ đi rồi.

Ông già ăn xin mù lòa kiếm được cũng khá. Ông đã làm cái nghề ăn

xin này ở đó từ hồi ông ta còn là một cậu nhóc con, ông kể với tôi, nên mọi
người đều biết ông và biết rằng ông ta rất cần họ.

Cầu chúc cho tất cả những lời cầu của các vị được thánh thần đáp

nguyện! - Ông ta nói với mọi người, và mọi người cảm thấy tĩnh tâm khi
người ta cho tiền từ thiện.

Cô kiếm được bao nhiêu rồi? Đến buổi trưa ông già hỏi tôi.

Chẳng được gì. - Tôi buồn rầu đáp.

Cô cần phải thay đổi câu chuyện của cô đi. - Ông lão nói. - Hãy nhìn

chăm chú vào người nào nghe mình trước khi bắt đầu nói, và rồi cầu chúc
cho họ một thứ gì đó cởi mở tâm can họ ra.

Tôi nghĩ về lời đó một lát. Thì có một người phụ nữ lớn tuổi đi qua,

tôi để ý thấy rằng sắc đẹp của bà chắc đã từng có thời rất rực rỡ nhưng đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.