MÁU CỦA HOA - Trang 480

Một buổi sáng, bầm bảo tôi bà đang làm một trong những món mà tôi

thích, gà nấu lựu cùng quả óc chó, và tôi nghĩ đến cách thức mà bác
Gordiyeh đã bắt tôi giã đống hạnh nhân thành bột.

Bầm đang dùng loại hạnh nhân cứng và giòn. - Bầm tôi thêm vào, như

thể bầm có thể đọc được ý nghĩ của tôi - bởi vì đó là loại mà nhà ta ưa
thích.

Bầm lại biến mất trong bếp, và tôi nghe bà hát một bài hát dân gian

khiến tôi nhớ đến những ngày hạnh phúc ở trong buôn làng chúng tôi, mà
gợi lại một chuyến đến thăm của chú chim sơm ca ngọt ngào may mắn.

Khi mà món ăn đã sẵn sàng, chúng tôi tạm gác công việc lại và ăn

cùng nhau trong sân trong khi tôi tận hưởng vẻ đẹp của hai tấm thảm. Tôi
thích nhìn ngắm chúng chuyển đổi từ những mảnh len màu thành những
khu vườn với vẻ đẹp khó quên.

Bầm hỏi khi tôi đang cười, và tôi nói với bà rằng bởi vì tôi đang tận

hưởng những món ăn của bà. Nhưng điều đó còn hơn thế nữa. Trong làng
tôi, tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng một người phụ nữ như tôi - cô đơn,
không có con, nghèo khổ - lại có thể tự định đoạt được hạnh phúc của
mình. Cuộc đời của tôi không an lành, với chồng và bảy đứa con trai xinh
xắn, mà câu chuyện của bầm tôi đã tiên đoán. Hiện tại với hương vị lan tỏa
của món gà nấu lựu cùng quả óc chó xung quanh, tiếng cười của những
người thợ thêu bên tai, và vẻ đẹp của những tấm thảm trên khung cửi khỏa
lấp đôi mắt tôi, niềm vui mà tôi cảm nhận được rộng lớn như xa mạc chúng
tôi đã vượt qua để tìm kiếm cuộc đời mới tại Isfahan.

Chúng tôi cần cù lao động trong hàng tháng trước khi kết thúc đơn đặt

hàng của Gostaham và Maryam. Malekeh làm việc cho đến khi bụng cô trở
nên quá to để ngồi bên khung cửi, vì cô đang mang thai đứa bé thứ ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.