MÁU HIẾM - Trang 42

nhỏ được viết bằng loại mực in đậm: “Gặp tôi ngoài sân, trước vườn cây
mê cung. 10 phút nữa!”. Chàng trai trẻ cầm lấy tớ giấy, vo nhẹ, nắm chặt
trong lòng tay. Ta sẽ hỏi thăm tin tức về cô bé mặc váy đen, Vinh lẩm bẩm
tự nhủ.

Vinh đứng im dưới mái vòm sâu hút tạo nên từ những cành nhánh rậm

rạp. Ánh sáng rực rỡ chiếu qua các ô cửa của sảnh lớn chỉ làm bóng tối
ngoài đây dày đặc hơn. Không khí rất lạnh. Gió thốc ra từ các lối đi tối đen.
Thoáng chốc, hơi nước đã đọng lại từng giọt trên tóc cậu. Nhưng bộ trang
phục diễn khiến cậu đủ ấm. Có lúc, sau lưng, vang lên tiếng lắc rắc như bàn
chân nào đó rón rén bước trên đám cành nhánh giòn mỏng bên trong khu
vườn sâu thẳm. Cậu ngoảnh lại đột ngột. Không ai cả.

Cho đến khi chàng nhạc công mất sạch kiên nhẫn, quyết định không chờ

đợi nữa, từ bên cửa gỗ phụ hiện ra một bóng người cầm theo vài vật dụng
gì đấy giống như cuốc và xẻng. Sự giận dữ nguôi đi ngay khi cậu nhận ra
ánh lấp lánh bạc của chiếc váy dạ hội. Người hẹn gặp đã mặc thêm áo
choàng bằng vải denim, nhưng mái tóc vẫn xõa xuống, rối tung trong
những đợt gió thốc tháo. Không cần rào đón cũng như chẳng buồn giải
thích lý do cuộc hẹn, cô ta nói luôn:

- Anh không sợ chứ?

- Cô muốn tôi làm gì? – Vinh liếc nhìn hai chiếc cuốc và xẻng. Chúng

còn khá mới. Lưỡi kim loại hiện rõ vẻ cứng rắn và bén ngọt.

- Anh sẵn lòng giúp tôi chứ? Anh không ngại bỏ mặc buổi dạ tiệc chết

tiệt kia chứ? – Cô ta tiếp tục đặt ra những câu hỏi mù mờ. Rõ ràng, vì cùng
là người chơi nhạc, cô ta có thể đoán được logic suy nghĩ trong Vinh.

Không cách gì khác, và cũng khá tò mò, chàng trai trẻ gật đầu:

- Được thôi! Cô bỏ mặc khách khứa để rủ tôi chơi trò đi tìm kho báu

trong đêm sinh nhật ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.