MÁU HIẾM - Trang 44

MÁU HIẾM

Phan Hồn Nhiên

www.dtv-ebook.com

Chương 5: Chôn Vùi

Vài nhánh cây khô gãy vụn dưới gót giày, âm thanh mỏng nhẹ tựa các

móng tay nhỏ cào xướt vào bóng tối. Nằm sát gốc những bụi cây dày rậm
nối tiếp, đám cỏ im lìm như hàng triệu sợi lông mi đen thẫm mở hé, nhìn
theo hai bóng người đang lướt qua chúng. Những đám mây vẩy cá trôi dạt.
Mặt trăng đột ngột hiện ra trên nền trời trong suốt. Một vật thể bằng kim
loại, hoàn hảo và vô cảm. Từng dải sáng trắng lạnh chiếu xuống, xuyên qua
lớp sương mờ đang bao phủ khu vườn. Làn không khí phía trên các tán cây
nhốm màu trắng sữa, đồng thời tạo nên đường viền mỏng bọc quanh một
vài hình khối đang chuyển động.

Nữ chủ nhân bữa tiệc dẫn đường phía trước. Có vài giây, tùng váy lấp

lánh ánh bạc nổi rõ dưới ánh trăng, sau đó tắt lịm theo những bước chân
đang lướt đi rất nhanh. Như một ảo giác được tái lập, hình ảnh này bỗng
nhắc chàng nhạc công trẻ đến cậu chuyện huyền ảo cậu từng đọc vào ngày
xa xăm, về một sinh vật nửa người nửa thú, theo tiếng gọi bí hiểm của mặt
trăng đã nhoài lên từ cơn thủy triều tăm tối câm lặng. Rất giống. Chỉ có tấm
lưng gầy mảnh của cô ta là khác biệt. Bởi nó không mềm yếu mà vươn
thẳng, toát lên vẻ ngạo mạn trong một quyết tâm điên rồ.

Vài lần bị mấy cành nhánh vướng vào cổ và vai áo, Vinh tụt lại chậm

hơn phía sau. Dù vậy, cậu cố gắng ko để lạc mất mái tóc hạt dẻ bắt đầu lóng
lánh hơi nước cùng chiếc xẻng kim loại Lữ Hòa vác trên vai. Hơn chục lần,
cô ta đột ngột bước ngoặt vào các lối rẽ không thể ngờ của khu vườn, vốn
được thiết kế thành mê cung. Một mê cung từ những bụi cây ô-rô cắt xén
vuông vức, cao hơn đầu người, khiến mọi ý nghĩ tìm cách định hướng đều
trở nên vô vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.