MÁU HIẾM - Trang 66

MÁU HIẾM

Phan Hồn Nhiên

www.dtv-ebook.com

Chương 7: Sân Sau

Quãng đường quay trở về đột nhiên bị thu ngắn. Họ duy trì nhịp bước

đều đặn, xuyên qua cánh rừng, xuyên qua khu mê cung.

Họ bước song song. Nhưng cô gái vẫn giữ vai trò người dẫn đường.

Đỉnh tòa nhà lớn lờ mờ hiện ra giữa các khối mây nặng trĩu hơi ẩm. Mặt

trăng biến mất. Bóng tối đã biến thành đôi cánh khổng lồ sải rộng, bay đến
từ đằng sau. Lúc này, Vinh nhận ra họ không hẳn quay về theo lối đi cũ. Ở
đoạn cuối, thay vì men theo vệt đường mòn lác đác bụi cây của khu vườn,
họ lọt vào một khu dân cư vắng lặng. Các ngôi nhà như những chiếc hộp
nhiều kích cỡ xếp san sát, chồng khít lên nhau, tạo thành từng khối lập thể
thẳng hàng. Đường phố không quá chật hẹp, nhưng bề mặt phẳng mịn của
những bức tường cao vút tạo cảm giác mọi thứ bên trong chúng đều bị thu
nhỏ, có thể bị nghiền nát bất kỳ lúc nào. Thảng hoặc, như một ống dẫn hun
hút, lối đi giữa các khối nhà hình học đột ngột mở ra. Những đợt gió
nhuộm đẫm mùi chlorine thốc tới theo các đường ống dẫn, khiến hai cái
bóng đang bước lầm lũi đổ gập về phía trước.

Mở căng mắt, chàng trai trẻ thử tìm một cánh cửa nào còn hé mở, một

ngọn đèn còn chưa tắt trong một ô kính, hoặc một tiếng người khẽ vang lên
từ một căn phòng… Nhưng không gì cả. Một sự im lìm trống rỗng, chỉ có
thể tìm thấy ở quãng nghỉ giữa hai chương nhạc, nhưng trong quãng nghỉ
ấy, theo một sắp đặt bí hiểm, các nhạc công cũng đã biến mất.

Bất động tuyệt đối.

Lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.