MÁU THỜI GIAN - Trang 223

31

Bữa tối kết thúc, họ đi sang phòng khách nhỏ.
Jeremy từng tìm cách từ chối lời mời, có thể viện ra hàng nghìn lý do

chính đáng để thoát thân, nhưng không lý lẽ nào ra khỏi tâm trí anh được,
và anh đã câm lặng cho đến khi không thể lùi bước.

Francis Keoraz là người dẫn dắt câu chuyện, tập trung vào chính mình,

vào thành công của bản thân mình, miêu tả vinh quang của mình với vẻ
chán nản đáng ngạc nhiên. Sau một giờ đồng hồ, Jeremy coi thử thách này
như một cơ may không ngờ để có thể nắm rõ hơn nữa về con người Keoraz.
Dò dẫm thái độ ông ta để tìm ra kẽ hở, để hiểu thấu đầu óc ông ta nhằm lập
bản đồ những ngoắt ngoéo quanh co trong đầu óc ấy. Nghe thì tự phụ,
nhưng ý nghĩ này khá hấp dẫn Jeremy.

Anh cẩn thận không để lộ thông tin cá nhân khi Keoraz hỏi han anh, tuy

nhiên Jezabel thỉnh thoảng lại thích thú xen vào vài lời châm chọc. Một
điều lạ là, dần dà theo bữa tối, cô bớt châm chích và trở nên chăm chú hơn,
thậm chí có lúc còn đồng lõa. Hai lần liền, cô nhắm hỏi Jeremy xem anh có
nhớ ngày nọ ngày kia cùng những chi tiết trong cuộc sống trước đây của họ
không. Lần nào viên thám tử cũng nhận thấy mắt Keoraz ánh lên vẻ loang
loáng đặc trưng của con dao ghen tuông. Ít ra thì anh và ông ta cũng có một
điểm chung, anh tự nhủ với vẻ mỉa mai chua chát.

Chủ nhà rót cho cả ba người họ một loại rượu tiêu cơm do ông ta nhập

thẳng từ Scotland, rồi mở một hộp thuốc lá Nestor bằng sắt rất đẹp để
Jeremy lấy ra một điếu.

“Thám tử này, anh có chơi bi a không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.