24
Jeremy đứng bất động, rình đợi bất cứ động tĩnh gì quanh mình. Phía xa
một đoàn tàu chạy qua, át đi mọi âm thanh có thể.
Anh biết rằng có người đã đến đây, hoặc có thể vẫn còn ở đây. Có người
đã đến thăm khoang tàu của anh trong lúc anh vắng mặt.
Trong bộ sưu tập bụi tỉ mẩn và ngày một dày thêm mà anh để mặc cho
nảy nở trên đống đồ đạc lộn xộn của mình, đồ vật đã bị xê dịch.
Các chi tiết vô cùng nhỏ, nhưng lại có ý nghĩa dưới mắt anh. Không phải
là một cuộc lục soát quy củ, mà chỉ là một bàn tay tò mò và táy máy đã lướt
qua đồ đạc của anh.
Anh tiến lại gần cửa toa tàu và túm lấy một cọc lều nằm lăn lóc trên đất
cùng các đồ vật khác. Anh rút cái cọc ra kéo theo tiếng động ồn ĩ.
Ánh sáng ban ngày lọt qua các cửa sổ, dù đã bị chặn lại một phần do lớp
vải nhung trên tường. Anh trèo lên ba bậc và xem xét phòng chính.
Không ai cả. Không có gì bị di chuyển.
Anh đi đến phòng vệ sinh và dùng cái cọc đẩy cửa ra. Trống rỗng.
Anh vào phòng ngủ. Mùi thơm đột ngột tấn công anh. Xông lên mũi, lao
xuống dọc cơ thể anh, xộc vào ký ức rồi rơi vào tim cùng cái vuốt ve đau
đớn của một cọng lông vũ sắc bén như lưỡi dao cạo. Mùi thơm này quen
thuộc biết bao. Vừa dịu dàng vừa dữ dội. Jeremy đánh rơi thứ vũ khí chế
tạm và ngồi lên giường. Đó là một mùi thơm hoa quả, gần như nam tính.
Loại nước hoa cô thường xức. Cô thường thoa một chút nước hoa giữa
hai bầu vú trước khi làm tình, luôn luôn như vậy.