MÁU THỜI GIAN - Trang 168

Jeremy chợt nhận ra bức ảnh trên bàn ngủ đã biến mất. Cô đã lấy nó. Cổ

tay anh chạm vào một góc nhọn.

Một tờ giấy bìa viết tay.
‘Mời anh tối nay đến dự lễ hội tại Shepheard’s, ‘Sri Lanka thần diệu’.

Dạ hội hóa trang. Cơ hội có một không hai để phỏng vấn chồng em cho vụ
điều tra của anh. Chúc vui vẻ.

Jezabel.’
Cô đùa giỡn anh. Độc ác không kém gì con mèo vờn chuột, không chịu

giết con mồi suốt nhiều giờ liền, kéo dài mãi cơn hấp hối của con mồi chỉ
để giải trí.

* * *

Đêm dần bao trùm thành phố, trên phố Ibrahim Pasha, những ngọn đèn

đường đốt ga dày đặc, tỏa những vầng hào quang màu xanh da trời và màu
cam lên các mặt tiền.

Khách sạn cực kỳ nổi tiếng Shepheard’s đã sẵn sàng cho cái được gọi là

‘Vũ hội của thập kỷ’. Dưới mái che lợp kính rộng lớn ở mặt tiền chính, trên
đỉnh của chừng chục bậc thang trải thảm đỏ, hai cây cọ canh giữ lối vào.
Vô vàn nến cắm trong đèn lồng được bổ sung vào phút chót để chào đón
khách mời.

Jeremy đi bộ từ ga đến, qua đám gác cổng người Albani rồi lên sảnh.

Anh đưa giấy mời cho một người đàn ông mặc com lê, đáp lại người đó chỉ
cho anh nhà hàng chính. Trước hai cánh cửa đang mở của gian phòng rộng,
một cặp nam nữ phát khăn đội đầu cho phái nam và vòng tay hình các con
vật cho phái nữ.

Jeremy từ chối cái mũ, anh cho rằng bộ trang phục đi săn châu Phi đủ để

anh được phép tham dự buổi tiệc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.