MÁU THỜI GIAN - Trang 214

đường đang cháy dần lên.

Cả nhóm canh chừng khu El-Gamaliya đã từ nhiều giờ, không có dấu

hiệu gì của sinh vật đó.

Khalil nhìn bao quát toàn bộ các địa điểm nơi tín hiệu có thể phát ra.

Không một động thái, không một ánh sáng nào.

Giấc ngủ dệt tấm áo choàng im lặng phủ lên thành phố, nhấn chìm những

tiếng động, làm trí óc đờ đẫn và thân xác ngã gục.

Chàng thanh niên lăn ra phía sau rồi đứng dậy để lấy một nắm chà là.

Viên thám tử ngáy nhè nhẹ, nỗi bồn chồn trong lúc nằm nghỉ khiến anh
không được thoải mái lắm.

Phía xa, một cánh cửa đập chát một tiếng, làm Khalil giật nẩy mình.
Azim mở miệng nhiều lần rồi lại chìm sâu vào sức nóng của những cơn

mê.

Khalil bắt đầu đi đi lại lại trên mái nhà, vẻ uể oải. Toàn bộ nỗi phấn

khích của ngày hôm qua đã tan biến, giờ này tấm lưới thời gian đã lọc hết
mọi xúc cảm, chỉ còn lại sự nhàm chán. Khalil đến ngồi lên lan can. Anh
vừa nhấm nháp một quả chà là vừa rùng mình.

Chăn của anh ở trên cái võng, anh do dự không biết có nên đi lấy chăn

quấn lên người hay không. Đêm bắt đầu trở nên lạnh cũng tương tự như
ngày có thể nóng đến ngạt thở, năm nay hơi thở của hoang mạc đã quyết
định nuốt chửng mùa xuân để chụp lên Ai Cập một mùa hè sớm. Nếu có
thể tránh nạn châu chấu thì đó ít ra cũng là một cái được rồi, Khalil nghĩ.
Anh vừa vươn tay lên trời vừa ngáp.

Một mẩu đá rơi ra từ chỗ ngồi tạm bợ của anh, biến mất ngay lập tức

trong bóng tối của con phố, dưới đó mười lăm mét. Khalil ngã người ra
phía sau.

Trong im lặng tuyệt đối.
Anh chỉ kịp nấc lên vì kinh ngạc. Hai tay anh thõng xuống, lao vùn vụt

về phía bờ tường thấp đang lôi anh vào khoảng không. Các ngón tay anh
quờ quạng giữa hư không. Và móng tay anh cào phải lớp vữa. Anh dồn sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.