MÁU THỜI GIAN - Trang 283

cảm luôn vượt quá lý trí của cô mỗi lần họ gặp gỡ. Anh sẽ phải tỏ ra kiên
nhẫn. Cả thương yêu nữa. Nâng đỡ cô.

Jeremy nhận ra mình vừa đi qua quảng trường Saladin, giờ anh đang ở

dưới chân tường nhà tù. Bầu trời trắng lên phía sau bức tường thành. Tiếng
đạn nổ đôm đốp, điên cuồng đập vào không khí khô khốc của buổi sáng,
vang vọng trên các bức tường cao vây quanh cái sân trong.

Jeremy đứng bất động, nhắm mắt. Anh lục trong túi quần cho đến khi lôi

ra được bao thuốc để châm một điếu. Họ có bao nhiêu người? Jeremy vừa
tự hỏi vừa rít khói thuốc. Họ đã nghĩ gì những phút cuối cùng đó? Trong
lúc anh đi lại trên quảng trường, thì họ ra khỏi phòng giam, biết rằng mình
đang bước những bước cuối cùng, rằng đây là bình minh cuối cùng, và rằng
họ đang rời bỏ cuộc sống, rời bỏ toàn bộ cõi đời, vì đã không biết thuận
theo cái xã hội đang vĩnh viễn loại bỏ họ này. Anh đang hút thuốc ở đây,
bình thản, còn họ thì không còn thế nữa. Những cái xác bất động, lỗ chỗ vết
đạn. Các tử tù bị xử bắn trong sự im lặng trang nghiêm của buổi sớm, gần
như vô danh, như thể có một nỗi hổ thẹn nào đó khi bản án được thi hành.

Sau đường ray tàu điện, ngay sau một dãy nhà dân bị nhà tù che khuất

một phần, là một nghĩa địa khổng lồ trải dài, rộng cỡ năm khu phố ở Cairo
hợp lại, nơi mà thế hệ tiếp nối thế hệ, mỗi người đàn ông, mỗi người phụ
nữ từng lấp đầy thành phố này giờ đã rơi vào quên lãng. Những người đàn
ông từng một ngày kia dừng lại để nghĩ về cái chết của người khác, những
người đàn bà từng khóc thương cho sự ra đi của một người thân.

Jeremy bắn đầu mẩu thuốc lá ra xa bằng một cú búng nhẹ ngón giữa rồi

đi qua quảng trường theo chiều ngược lại, theo hướng nhà thờ Hồi giáo
Hasan, nặng nề và đồ sộ, để quay ra đại lộ chính. Anh cảm thấy kiệt sức,
tách rời khỏi thể xác, một kiểu say lơ mơ.

Anh đợi chuyến tàu điện đầu tiên rồi đi lên phía Bắc Cairo, đến tận tổng

hành dinh của cảnh sát Ai Cập nơi có phòng làm việc của mình. Để chống
lại cơn mệt mỏi, anh lấy tấm bản đồ chi tiết của thành phố và bắt đầu liệt kê
tất cả những bệnh viện gần khu phố Shubra. Anh có chiến lược riêng. Kế
hoạch tác chiến. Nếu vụ giết kẻ vô gia cư ở Shubra đúng là tội ác đầu tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.