Giọng Keoraz, ngọt ngào và ân cần, trở lại trong tâm trí anh: ‘Tôi thường
mua cả thùng ở Groppi’s, cả một gia tài đấy! Nhưng thứ thuốc lá này đáng
giá từng đồng bạc bỏ ra…’
Anh nhắm mắt lại. Francis Keoraz đã hy sinh chính con trai mình để
hòng sống sót.
Jeremy đưa mắt nhìn đường cong nguy hiểm của khẩu côn. Anh biết
mình phải làm gì. Nhưng trước đó, phải ra làm chứng đã. Giải thích mọi
điều. Đảm bảo cho tương lai của anh. Của Jezabel.
Jeremy lấy cuốn nhật ký ra khỏi túi áo vest và ngồi xuống bên bàn trọn
một giờ. Anh kể lại mọi việc anh vừa làm. Chú ý sao cho không thiếu điều
gì.
Anh quay lại phần trước cuốn nhật ký và vẽ một mũi tên vào phần kể về
cái đêm anh ở nhà Keoraz. Mũi tên này chỉ đến câu chuyện của Azim.
Jeremy viết phần này theo những gì người đồng nghiệp đã kể lại ngắn gọn
cho anh đêm hôm đó, qua điện thoại, anh bổ sung thêm lời kể của thầy cả
và Khalil cùng suy luận của chính anh từ những gì anh vừa khám phá được,
tự cho phép thêm vào vài điều hoàn toàn do anh tưởng tượng.
Tất cả nằm trong này. Các suy nghĩ cá nhân của anh. Và cuộc điều tra
của anh.
Để hiểu ra con người thật của Francis Keoraz. Để hiểu ra hắn thật sự
thuộc loại quái vật nào, còn hơn cả kẻ khốn khổ bị hắn thao túng để thực
hiện tội ác.
Sau khi dấu chấm hết được đặt xuống dưới ánh nến, Jeremy để mở cuốn
nhật ký và cầm lấy khẩu súng.
Anh sẽ báo qua điện thoại cho các đồng nghiệp cảnh sát về sự tồn tại của
căn hầm ghê người này, để họ đến mang đứa trẻ đi và có được mọi bằng
chứng. Anh sẽ không nói gì thêm qua điện thoại nữa.
Trong lúc đó, anh sẽ tự mình giải quyết dứt điểm vấn đề.
Trước khi cả xã hội và các vết nứt của nó nắm được vụ việc. Trước khi
tên triệu phú có thể sử dụng ảnh hưởng của hắn để giải nguy, trước khi hắn
có thể đùa giỡn với các mối nối dễ bị thẩm thấu của hệ thống xã hội. Vết