MÁU THỜI GIAN - Trang 340

buồn cười, nhưng cũng thú vị. Hơn nữa, lúc ấy, tôi cho rằng cô đã nhầm lẫn
về tôi.”

“Lôi kéo Grégoire vào cuộc tìm kiếm cá nhân của ông không phải là một

ý tưởng lành mạnh,” Marion tấn công.

Georges trả lời trước tiên bằng một cái nhếch mép.
“Ngược lại. Ngược lại…”
Rồi ông giải thích thêm: “Điều đó khiến cậu bé cảm thấy quan trọng.

Chia sẻ bí mật, trò chuyện với một người lớn tuổi, cậu ta sẽ học được rất
nhiều điều. Đó là một anh chàng ranh ma đấy. Và cậu ta hẳn sẽ giận nếu
không được tôi lôi vào chuyện này. Tôi chỉ lấy làm tiếc về cuộc va chạm
hôm nay giữa hai người. Điều đó đáng lẽ không được xảy ra. Cậu ta chỉ
được lấy lại cuốn nhật ký từ tay cô khi biết chắc có thể hành động mà cô
không nhận ra. Nhưng sau đó cậu ta đã hoảng sợ.”

Ông chắp hai tay ra sau lưng.
“Không ai bị thương, đó mới là điều quan trọng,” ông kết luận.
“Cậu ấy nói cho tôi biết ông là ai. Tôi thú thật là lúc đầu tôi cứ nghĩ ông

chính là Jeremy.”

“Matheson ư?” Ông bất bình. “Tôi có vẻ già đến thế ư? Cô đừng nhầm

nhé!”

“Ông từng tham gia dòng tu. Tại sao lại giấu tôi điều đó?”
Joe ném cho cô cái nhìn thích thú.
“Cô có hỏi gì đâu. Dù sao thì sớm muộn cô cũng sẽ biết. Không có gì

quan trọng cả.”

Những cái đèn chiếu thu hút một đám mây côn trùng, rồi chính đám mây

côn trùng lại khiến lũ dơi bay lượn thèm thuồng.

“Tại sao lại có câu đố ngay tối đầu tiên?” Marion hỏi.
“À, điều đó… Vì tôi thích chơi đùa. Để chạy trốn sự nhàm chán. Tôi

biết, cũng như mọi người ở đây, rằng dòng tu sẽ đón một người đi ở ẩn mùa
đông. Tôi muốn đánh dấu sự kiện này, chào mừng cô bằng cách hơi… độc
đáo một chút. Tính tôi vốn hay đùa, đó là tất cả những gì còn lại trong tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.