MÁU THỜI GIAN - Trang 54

nằm trong những đĩa nhạc của Aretha Franklin, Janis Joplin và Rickie Lee
Jones.

Béatrice mời cô ăn trưa tại nhà chị, ngay phía trên quầy bán hàng.

Grégoire không ở nhà. Cậu đã nghỉ học một năm trước và đang kiếm việc
tại những công ty nhỏ trong vùng. Cậu mượn ô tô của mẹ và phần lớn thời
gian cậu ở bên ngoài Đỉnh.

Hai người phụ nữ nói đùa rất nhiều và cùng khám phá lẫn nhau, Marion

đề nghị trông cửa hàng hộ một hai ngày khi có dịp nếu việc đó có ích cho
Béatrice, đổi lại, Béatrice hứa là sẽ dẫn cô đi dạo trên đất liền nếu có ngày
cô cảm thấy chật chội sau những pháo đài này.

Marion về nhà vào cuối buổi chiều và nấu bữa tối bằng chỗ rau tươi chất

trong tủ lạnh. Xơ Anne đã giải thích cho cô nguyên tắc đi chợ, cô chỉ cần
đưa danh sách những thứ cần mua rồi ít nhất một tuần một lần, một hoặc
hai thầy tu sẽ đến Avranches mua đồ.

Ít ra cô cũng giành được quyền được phục vụ tại nhà.
Cơn bão lại nổi lên vào đầu giờ tối. Mưa trút trên mái nhà một cách điên

cuồng đầy ấn tượng. Các ống khói chẳng mấy chốc đã biến mất trong một
lớp mù xám nhợt, điểm xuyết bằng những ánh chớp thi thoảng lại lóe lên
phía xa.

Marion bắt đầu quen với phòng khách mới của mình. Cái cửa sổ dài là

tâm hồn của nó, cô hiểu vậy. Một cách trực tiếp nắm bắt cuộc sống nơi đây,
ngôi làng, rồi cái vịnh, và phía xa là nền đất lục địa.

Cô thiu thiu ngủ trước ti vi, rồi tỉnh dậy vào giữa đêm. Mưa rơi êm hơn,

và sấm đã rời bỏ bãi cát bên bờ biển. Chỉ còn vài ánh chớp cô đơn phía
chân trời.

Marion ngắm nhìn cảnh tượng đó trong nhiều phút. Nó hẳn phải giống

với những gì xảy ra trong cuộc đổ bộ năm 1944. Những ánh sáng ma quái
xé nát màn đêm, rồi âm vang ầm ì của súng đại bác. Và không một tiếng
người trong cảnh hỗn loạn đó.

Marion tắt ti vi và lên gác đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.