MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 111

thả đi về phòng.

Về đến phòng nhưng đèn trong phòng bị hỏng vừa sáng được

một lúc đã tắt ngấm. Căn phòng tối thui. Gió to làm cánh cửa sổ
đập liên hồi. Cảnh tượng có vẻ giống trong phim ma, cũng chẳng có
gì đáng sợ cả. Sống một mình trong phòng này anh ta chẳng sợ gì cả,
chẳng sợ bóng tối, cũng chẳng sợ ma, chỉ ngán mỗi kẻ trộm.

Bật đèn phòng, đèn phòng tắt. Bật đèn đầu giường, đèn đầu

giường tắt. Bật đèn nhà vệ sinh… đều thế hết. Lạ thật đấy nhỉ,
đèn hôm nay làm sao thế không biết nữa. Hay là điện áp không ổn.
Anh ta đi quanh phòng một vòng tìm xem có thứ gì thắp sáng được
không mà không thấy. May mà mắt cũng quá quen với bóng tối
rồi.

Lạnh quá, ra đóng cửa sổ cái đã. Định quay lại rót cốc nước, vừa

ngẩng đầu lên anh ta nhìn thấy cái máy ảnh nằm gọn trên ghế,
nắp mở sẵn và phát ra thứ ánh sáng xanh mờ mờ, nếu không để ý
cũng sẽ không nhìn thấy rõ. Anh ta lại gần đã thấy ống kính quay
thẳng vào người.

"Sao lại thế này được, mình không hề bỏ máy ảnh ra ngoài mà

càng không để máy ảnh ở chế độ tự động?"

"Lại có đứa quỷ quái nào định dọa mình đây mà, mình sợ gì ba cái

trò vặt vãnh này."

Thu dọn máy ảnh cất đi anh ta nhìn thấy trong máy ảnh có một

cái bóng. Coi dáng vẻ thì không phải của người trong khu này. Anh ta
nhìn liều vào trong chỉ còn thấy Thẩm Thiên vẫy vẫy tay gọi mời.

"Nhanh lên! Đến lượt cậu rồi!"

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.