MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 50

"Tất nhiên rồi, anh không vứt được nó đi, nó giờ vẫn đang trong

phòng anh đấy, có muốn vào phòng anh khám không, biết đâu lại
tìm thấy đồ đạc gì bị mất".

Nói xong anh ta cười lớn.

Hà Tiểu Đình bặm môi gõ vào đầu anh ta một cái "Anh không

được cái tích sự gì ngoài việc lấy người khác ra làm trò cười. Đêm
tối thế này còn cười hỉ hả, anh không còn chút lương tâm nào à?"

"Ở đây ngoài mấy con quỷ thức đêm là chúng ta ra chẳng còn ai ở

đây cả, đều dọn đi hết rồi, tôi lấy ai ra mà dọa mới chẳng nạt".

"Không phải còn linh hồn ông lão chủ nhà vẫn bám theo anh đó

sao? Cẩn thận làm kinh động đến ông ấy anh sẽ bị nghiền nát
thành bột đấy".

Nói xong cô cười tinh quái bỏ vào phòng. Hai người chúc nhau ngủ

ngon. Vương Thổ đi về phòng, tuy là bịa chuyện để kể cho mọi người
nghe nhưng khi còn lại một mình, đi giữa cái hành lang trống rỗng
này anh cũng ghê ghê, rảo bước nhanh về phòng.

Hoa mắt, trên sàn có cái gì đó đang động đậy. Định thần nhìn

kỹ thì ra đó là cái bóng của chính anh. Dừng lại, quay người, nhìn lên
bóng đèn đang lắc lư, cửa cầu thang mở sẵn, gió lạnh rít lên từng
cơn.

"Ai đấy? Về muộn thế này mà không đóng cửa lại, làm sao mà

không bị gió lùa cơ chứ? Gió lạnh thế này đóng cửa lại chặn gió, có
thế mà cũng không biết, đúng là cái đồ…" Mồm vừa lẩm nhẩm,
vừa đóng cửa lại.

Anh đi thêm vài bước ra nhìn lại lối thoát hiểm, sao mọi khi bị

đóng chặt mà hôm nay mở toang thế này. Cánh cửa sắt nhọn hoắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.