MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 146

sao, dù gì tôi cũng sẽ không hy sinh bản thân để trở thành tiếp viên hàng
không của Trung Nam. Nhưng xin anh đừng sỉ nhục nhân cách của tôi."

Lâm Tử Kế là người sành đời, nhưng tình huống này lần đầu anh ta

gặp phải, đối mặt với lời chỉ trích giả dối của Diệp Ngữ Nặc, anh ta có phần
luống cuống: "Tiểu Diệp, cô đừng kích động, tôi đến tìm cô..."

Phản ứng của Diệp Ngữ Nặc khiến người khác tưởng họ nảy sinh

tranh cãi, còn cô ta cứ nói mãi về tủi nhục, bắt nạt, đạo đức, hy sinh, sỉ
nhục... khó tránh khỏi liên tưởng, càng có người nhiều chuyện lấy điện
thoại ra bắt đầu ghi hình lại.

Diệp Ngữ Nặc nhận thấy thời cơ rất tốt. Cô ta nhân lúc đó ôm cái túi

xách trước ngực, tỏ bộ dạng yếu đuối, tự bảo vệ, nước mắt rơi xuống, "Anh
không cần nói nữa, bao nhiêu tiền tôi cũng không thèm, lời tôi đã nói
không thể rút lại, còn những người đã làm cũng đừng mơ chối bỏ sự thật."

Cuối cùng Lâm Tử Kế cũng hiểu hoàn cảnh lúc này. Đối với tâm cơ và

kỹ thuật biểu diễn của Diệp Ngữ Nặc, anh ta cam chịu bại trận. Nhưng dù
sao Lâm Tử Kế cũng là người từng trải qua sóng gió, hiểu rõ chuyện gì rồi
sẽ không dễ dàng làm kẻ câm, huống hồ chuyện lại liên quan đến danh dự
công ty và Cố Nam Đình. Anh ta bình tĩnh lại, suy nghĩ để tìm cách nói,
định ăn miếng trả miếng.

Nhưng không cần thiết nữa.

Lúc này, có người đứng ra nói: "Sự thật rốt cuộc thế nào, cô cứ nói ra

nghe xem. Dù sao cô to tiếng như thế là để thu hút sự chú ý của mọi người.
Bây giờ lòng hiếu kỳ của chúng tôi đã bị khơi gợi, hay là cô mượn cơ hội
này phát huy đi."

Giọng nói trong trẻo dứt khoát, ngữ điệu sắc sảo thẳng thắn - Lâm Tử

Kế quay lại, thấy Trình Tiêu từ một vách nhỏ bước ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.