MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 156

"Kiềm chế? Ý gì?" Trình Tiêu không sở trường dò đoán, hỏi thẳng:

"Đây là lời dặn chung với bảy học viên chúng tôi sao?"

Cố Nam Đình loáng thoáng nhớ lại bảy năm trước khi tiến hành tập

huấn, cô đã định thử cả hai loại máy bay. Để tránh cho cô không quá kích
động và bướng bỉnh, anh mới đặc biệt gọi cô tới. Nhưng lại chẳng thể nói
thẳng ra.

Cố Nam Đình nhìn vào mắt Trình Tiêu, chỉ trả lời câu hỏi thứ hai:

"Chỉ với em."

Trình Tiêu cũng nhìn anh, muốn nhìn ra thâm ý nào đó trong đôi mắt

anh, sau đó cô trốn tránh vẻ chăm chú không hề che giấu trong đôi mắt anh,
và thấp thoáng cả... tình ý, cười với vẻ thản nhiên: "Tôi đúng là người thích
gây chuyện thị phi. Nhưng Cố tổng yên tâm, chỉ dựa vào tôi thì còn thiếu
người thu dọn tàn cuộc sao?"

Ngoài việc nghiêm túc với nghề bay ra, còn có gì khiến cô lơ đãng

nổi?

Cố Nam Đình nhìn cô chăm chú, mà cô cũng nhìn lại anh, không hề

nhượng bộ.

Lát sau, anh đứng lên đi ra bàn làm việc, đồng thời lấy khăn giấy trên

mũi xuống.

Trình Tiêu cũng đứng lên theo: "Cố tổng còn việc gì khác không?"

Cố Nam Đình ngồi xuống bàn, vẻ mặt cũng như giọng nói đã hoàn

toàn lạnh hẳn: "Không, em ra ngoài đi."

Xem như chia tay không vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.