MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 202

Nếu không phải Lâm Tử Kế có mặt thì Trình Tiêu chắc chắn sẽ không

kiềm chế được mà cho anh một trận rồi: "Bay là chuyện nhỏ. Trạng thái của
phi công phải không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài."

Thế giới bên ngoài? Đang vạch rõ giới hạn với anh sao? Cố Nam Đình

và Lâm Tử Kế đưa mắt nhìn nhau: "Brown nói miệng cô ấy không tha cho
bất cứ ai, quả không sai! Trước mặt tôi mà cô ấy cũng không chịu thiệt, sau
này sẽ biết tay."

Lâm Tử Kế là lãnh đạo bộ phận bay bây giờ đã không chịu nổi, anh ta

nói: "Tôi đi vệ sinh một lát."

Khi trong buồng lái chỉ còn hai người họ, ánh mắt Trình Tiêu dừng lại

ở khuôn mặt anh: "Anh có thể chú ý thân phận không?"

Cố Nam Đình tỏ ra vô tội: "Tôi nói câu nào sai?"

Trình Tiêu đáp trả: "Anh không nói thì đúng."

Cố Nam Đình kiềm chế một lúc, đến khi máy bay tiến vào không phận

Trung Quốc, anh mới hỏi: "Tôi có thể nói được chưa?"

Lâm Tử Kế lúc trước "ẩn thân" lại tỏ ra ù ù cạc cạc.

Trình Tiêu nghiến răng, cô nói với thân phận quan sát viên: "Đám mây

tụ mưa phía trước đã tan, không cần đi vòng."

Trong mắt Cố Nam Đình lóe lên nụ cười, anh nói với Lâm Tử Kế:

"Kiểm soát tốt tư thế bay." Nghĩ đến lần đầu tiên họ bay vào bảy năm
trước, anh không kìm được, hỏi: "Tại sao lại chọn nghề bay?"

Trình Tiêu nhìn cảnh sắc ngoài bầu trời: "Du lịch miễn phí, còn có thể

biết được mọi thứ trong không trung, ngoài bay ra thì không còn lựa chọn
nào tốt hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.