MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 201

Sau đó, Lâm Tử Kế báo: "Nâng bánh máy bay."

Cố Nam Đình thao tác cho máy tay rời khỏi mặt đất rất êm.

Đến khi họ hoàn thành kiểm tra khi máy bay đã cất cánh, kiểm soát

viên không lưu chỉ thị: "2688 liên hệ đến gần, 119.6, tạm biệt."

Trình Tiêu ngồi phía sau, trong lòng lặp lại mỗi động tác, mỗi câu chỉ

lệch của anh, đồng thời khi máy bay vượ qua những quãng đường bay khác
nhau phải liên hệ với đài chỉ huy không lưu trước, xác định tình hình thời
tiết, còn phải ứng đối mọi câu hỏi liên quan mà Cố Nam Đình đề ra bất cứ
lúc nào.

Đối với lời đối đáp trôi chảy của cô, Lâm Tử Kế bảo: "Trình Tiêu học

giỏi nhỉ."

Trình Tiêu vừa định nói "kiến thức sơ đẳng phải có" thì Cố Nam Đình

đã lên tiếng trước: "Cô ấy phải như vậy."

Đúng thật... không thể phản bác.

Chuyến bay thẳng từ Mỹ về thành phố G này dự kiến thời gian bay là

12 giờ 30 phút, là chuyến bay đường dài đầu tiên Trình Tiêu trải qua khi đã
trở thành phi công. Cố Nam Đình tỏ vẻ bình thản nhưng lại luôn quan sát
trạng thái của cô. Thấy cô không bị thiếu khí, huyết áp thấp, khô giọng, khó
chịu, và không bị ảnh hưởng bởi tốc độ, hoàn cảnh xung quanh, vẫn luôn
giữ vẻ bình thản, anh nói: "Lòng nhẫn nại rất khá đó chứ."

Câu trả lời của Trình Tiêu rất chân thực: "Lần đầu bay nên hơi hưng

phấn."

Cố Nam Đình quay sang nhìn cô, "Chẳng lẽ không phải vì có tôi nên

em mới không dám ù lì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.