MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 247

Tiếc là Cố Nam Đình còn chưa kịp thấy yên tâm chút nào thì họng

súng của Trình Tiêu đã nhắm thẳng vào anh, sau đó cô còn tỏ vẻ lúng túng
quay lại thỉnh giáo Lục Thành Viễn, "Có phải là chỉ cần ngón tay tôi nhúc
nhích thì đạn sẽ bay ra không?"

Phải rồi, chỉ cần ngón tay em nhúc nhích thì đạn sẽ bay thẳng vào tôi.

Đạn thật súng thật đấy! Trong tích tắc, Cố Nam Đình hận không thể

bóp chết cô nàng ngốc nghếch kia.

Mà anh lại bất đắc dĩ phải phối hợp với cảnh sát sắp xếp máy bay, dọn

sạch đường băng, chỉ đợi cô lên máy bay. wattpad: xusmile0222___

Trong lúc chờ đợi, Cố Nam Đình cảm thấy anh nên nói gì đó, dù chỉ là

những lời an ủi hoặc khuyến khích sáo rỗng. Nhưng anh hoàn toàn không
dám tưởng tượng một khi Trình Tiêu lên máy bay thật thì sẽ xảy ra chuyện
gì. Hoặc giả, một khi bên cảnh sát hành động thất bại thì sẽ có nghĩa gì.
Tóm lại, anh còn tỏ ra lo lắng, bất an hơn bất cứ ai có mặt ở hiện trường.

Trình Tiêu không chút hoảng sợ khi bị bắt làm con tin, ngược lại cô

vẫn như bao lần bay trước đây, bình tĩnh đến mức anh muốn la mắng.

Thấy anh sa sầm mặt, cô vẫn cười được: "Hay là anh nói mấy câu từ

biệt đi, đừng cố kìm nén."

Đúng thật là khiêu khích sự nhẫn nại của anh. Cố Nam Đình liên tục

hít thở sâu, gắng gượng kiềm chế cơn giận: "Em im miệng lại cho anh!"

Trình Tiêu vẫn cười vô tâm vô tư: "Không chừng đây là lần nói

chuyện mặt đối mặt cuối cùng của chúng ta, thái độ anh tốt một chút thì sao
chứ." Sao đó như lo lắng anh sẽ nổi giận, cô liền khoác vai anh như đàn
ông với nhau, nói: "Em có suy nghĩ này, anh có hứng nghe không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.