MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 345

"Không mở máy đương nhiên là do chưa hạ cánh rồi." Trình Tiêu nhìn

thành viên tổ bay vội vàng cuống quýt chạy đến phòng thay đồ để thay lễ
phục, bước chân vẫn bình thản, vững vàng.

"Chuyến bay bị delay hả?" Hạ Chí dặn: "Lễ phục trên bàn làm việc

của tớ, cậu mau thay đi, tài xế đứng dưới lầu đợi đó."

Thế nhưng khi Trình Tiêu xuất hiện trong sảnh tiệc, trên người cô vẫn

là bộ đồng phục phi công.

Hạ Chí nhíu mày, "Sao mặc thế này tới đây? Lễ phục đó là do Cố Nam

Đình đích thân chọn đó, tớ cho rằng anh ấy rất có mắt thẩm mỹ." Vừa nói
vừa chồm đến trước mặt Trình Tiêu, khẽ nói: "Hơn nữa tớ đã đo thử ba
vòng bộ lễ phục, với cậu thì..." Cô nàng xuýt xoa, ánh mắt quan sát Trình
Tiêu tràn ngập sự mờ ám, "Cố Nam Đình làm sao biết rõ như thế nhỉ? Hai
người, hử?"

Trình Tiêu liếc nhìn bạn, "Không phải cậu nói anh ấy biết sao?"

Hạ Chí phủ nhận, "Hình như tớ còn không rõ bằng anh ấy." Trước khi

bàn tay Trình Tiêu giáng xuống, cô nàng hất cằm, "Cố tổng nhà cậu có lời
mời kìa."

Trình Tiêu nhìn theo ánh mắt bạn, thấy Cố Nam Đình đang vẫy tay gọi

cô.

Trình Tiêu vui vẻ đến trước mặt Cố Nam Đình, nhưng lại nâng ly với

Phùng Tấn Đình, "Phùng tổng." wattpad: Lê Ngọc Nhi

Cố Nam Đình đương nhiên không quan tâm sự hờ hững của cô, ôm hờ

eo cô, giọng nói vui vẻ: "Phùng tổng cứ bảo anh cướp em đi mất, bảo anh
nợ anh ta một cổ phiếu tiềm năng, em bảo làm sao bây giờ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.