MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 385

"Chính là ở đây, bác từng đến đó một lần."

Trình Tiêu vốn không quen thuộc lắm nơi này, nhưng địa chỉ này là ở

phía Nam thành phố, nằm ở khu vực huấn luyện, bên đó so với khu trung
tâm này thì vắng vẻ hơn rất nhiều.

Nếu người đứng trước mặt cô hiện giờ không phải là một ông lão

lương thiện đã từng có duyên gặp gỡ, thì Trình Tiêu nhất định sẽ nghi ngờ ý
đồ của người đó. Nhưng cô vẫn quyết định đi cùng ông, nhưng trước đó, cô
đã gọi điện cho Tiêu Ngữ Hành, bên kia nghe máy rồi cô hỏi: "Anh Tấn
Kiêu của em có ở đó không?"

Thấy cô gọi điện, Tiêu Ngữ Hành hơi bất ngờ, "Chẳng phải chị nên

tìm anh Nam Đình của em đó sao?"

Trình Tiêu thoáng nụ cười, "Ghen à? Yên chí, chị không có hứng thú

với anh Tấn Kiêu của em đâu. Người chị tìm là cảnh sát Phùng."

Đầu dây bên kia đổi người, "Tôi là Phùng Tấn Kiêu."

Trình Tiêu đã tự giới thiệu thế này, "Tôi là con gái của Trình Hậu

Thần."

Phùng Tấn Kiêu biết rõ mối giao hảo của hai nhà Phùng, Trình. Lại

thêm trước đó nghe anh cả Phùng Tấn Đình từng nhắc chuyện có ý chiêu
mộ con gái Trình gia về Hải Hàng làm việc, anh ta nghe xong nói bằng
giọng trầm trầm mạnh mẽ: "Trình Tiêu?"

"Đúng." Anh ta biết mình, Trình Tiêu yên lòng hơn, cô nói: "Bây giờ

tôi đang ở A, phải đi cùng một ông cụ đến Thành Nam xử lý chuyện nhà
cửa cho thuê. Vì bây giờ hơi muộn, an toàn là đầu tiên nên tôi muốn đưa
định vị của mình cho anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.