MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 444

"Em bị thương ở eo, đi lại không tiện, nếu có việc gì Hạ Chí bế nổi em

không?" Trong tình huống này, Cố Nam Đình không chiều theo cô, "Anh
không chăm sóc cũng được, thế thì thông báo cho Trình tổng và bác gái. Có
bố mẹ chăm sóc em, anh mới yên tâm."

Trình Tiêu thò tay cầm điện thoại, "Thế em gọi cho lão Trình."

Cố Nam Đình giật lấy điện thoại, "Chẳng phải em sợ họ lo lắng sao?"

Trình Tiêu mắt sáng rỡ nhìn anh, "Thế thì em cũng sợ anh làm gì bất

chính với em."

Cuối cùng cô đã hồi phục tinh thần, lại đấu khẩu với anh rồi. Cố Nam

Đình nhận ra, anh vô cùng mong nhớ cô tranh cãi với mình. Anh tức đến
phì cười, thò tay cốc lên trán cô, "Em bị thương thế này rồi, anh phải cầm
thú đến mức nào mới có suy nghĩ bậy bạ với em?"

Trình Tiêu "ai da" một tiếng, khẽ xoa trán, "Sao bỗng dưng đau thế

nhỉ."

Cố Nam Đình kéo tay cô lên hôn với vẻ yêu thương, "Ngoài việc lấy

bệnh tật ra hù dọa anh thì tất cả đều theo ý em."

Trình Tiêu hồi phục khá tốt, nằm trên giường bệnh ba ngày sau đó trị

liệu bằng Trung dược và cả châm cứu... không đến một tuần đã có thể tự
mình làm một vài động tác xoay eo.

Cố Nam Đình vẫn đến với cô mỗi tối, nhưng Trình Tiêu nhận ra giấc

ngủ của anh còn tệ hơn cả bệnh nhân là cô, trong đêm cứ lăn lộn mãi không
ngủ được.

Tối đó Trình Tiêu mới trở mình, Cố Nam Đình đã căng thẳng hỏi,

"Sao, không khỏe hả?" Rõ ràng là anh chưa hề ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.