MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 451

"Cãi nhau thì ông ấy mãi mãi không phải đối thủ của mẹ." Tiêu Phi

nhìn Cố Nam Đình, vẻ mặt chân thành: "Dù bác và bác trai kia đối xử với
nhau thế nào thì cũng không ảnh hưởng đến việc cả hai bác đều yêu Trình
Trình."

Đó là nhắc nhở Cố Nam Đình, hãy chăm sóc con gái tôi cho tốt! Khả

năng lĩnh ngộ của Cố Nam Đình rất mạnh, anh lập tức bày tỏ: "Bác gái yên
lòng, cháu sẽ đối xử tốt với Trình Trình theo gương của hai bác."

Đến khi Cố Nam Đình tiễn Tiêu Phi đi rồi, Trình Tiêu hỏi: "Sao, gia

đình của em đều rất kỳ quặc đúng không?"

Cố Nam Đình cười: "Đều rất thẳng thắn rất đáng yêu, anh thích."

Trình Tiêu tỏ vẻ "anh bị bệnh hả?", "Bị em truyền nhiễm nên mới

khẩu thị tâm phi à? Hay là bản chất đã như thế rồi?"

Cố Nam Đình xoa đầu cô vẻ yêu thương, cười nói: "Chắc là gần mực

thì đen thôi."

Hôm Trình Tiêu ra viện cũng chính là hôm trước khi quyết định đi A

một ngày, Cố Nam Đình đích thân đến tập đoàn Đại Đường một chuyến.
Đại Đường lúc đó vẫn là do ông Hình làm chủ, Hình Đường đảm nhiệm
chức vụ gì thì Cố Nam Đình không rõ. Thế nên anh chỉ có thể xuất trình
chứng minh nhân dân của mình với quầy tiếp tân, sau đó hỏi: "Hình Đường
có ở đây không?"

Dù Đại Đường và công ty hàng không cũng chẳng qua lại gì mấy

nhưng tiếp tân biết anh là phó tổng của Trung Nam nên cũng không dám
chậm trễ, sau khi điện thoại xác nhận rồi trả lời: "Giám đốc Hình đi công
tác ở A rồi ạ, không có ở công ty."

Hình Đường quả nhiên đã đến A. Cố Nam Đình gần như có thể thấy

được nỗi đau của Hách Nhiêu khi trải qua vụ án Song Thập, anh đứng ở đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.