MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 453

Nhưng anh không muốn nói thì Trình Tiêu cũng không hỏi. Cô chỉ

dùng cách của mình để làm dịu tâm trạng của anh.

Trình Tiêu hỏi tiếp viên đang phát nước uống: "Vì lần đầu chúng ta

gặp nhau, anh bị tạt cafe vào người nên mới ghét em uống cafe hả?"

Cố Nam Đình nhíu mày, "Không phải."

Tốt thôi, anh đúng là kiệm lời như vàng. Trình Tiêu lại hỏi khi phát

thức ăn: "Bữa ăn của công ty chúng ta được cải thiện hơn trước nhiều, sao
anh không khen ngợi những lời góp ý thẳng thắn của em?"

Cố Nam Đình trả lời, "Thức ăn ở hạng VIP vốn dĩ phong phú hơn

hạng thường."

Đúng thế, bỏ qua vấn đề này. Trình Tiêu vừa ăn vừa hỏi: "Trước sự

kiện sét đánh em đã bắt nạt Kỳ Ngọc, chắc không vì chuyện này mà em
mới bị thương chứ? Thực sự là người đang làm còn trời đang nhìn sao?"

Cố Nam Đình hoàn toàn không thấy cô nói nhiều là phiền phức, ngược

lại còn lấy khăn giấy ra lau miệng cho cô, "Nếu không phải em khuyên
hành khách nhanh chóng rời khỏi máy bay, còn cưỡng ép năm tiếp viên
khác phải xuống, thì hậu quả không dám nghĩ tới. So với một trăm bốn
mươi mốt sinh mạng mà em bảo vệ, thì chi phí hàng tỷ tu sửa máy bay căn
bản không đáng để nhắc tới. Trình Trình, anh rất xin lỗi vì lúc đó không ở
cạnh em, không thể làm gì cho em. Anh cũng rất cảm kích em, qua việc
này công ty không những không bị bất kỳ ảnh hưởng xấu, ngược lại còn có
được danh hiệu "doanh nghiệp an toàn". Chắc em cũng rõ, là công ty hàng
không, danh hiệu này quý giá biết bao."

"Là công thần, sao em không được thưởng nhỉ?" Trình Tiêu cười vô

tư, "Trong khoảnh khắc bị ngất đi, em tưởng mình chết rồi. Lúc sau Thời
Minh luôn gọi em, em còn nghĩ, nếu không chết mà xuyên không thì cũng
tốt. Bây giờ phim ảnh và tiểu thuyết đều có tình tiết đó mà, nữ chính vì bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.