MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 47

Trình Tiêu bất mãn: "Con còn chưa tính sổ với hắn mà, con rất bình

tĩnh."

Kết quả là Trình Hậu Thần lại nói với vẻ hận thép không thành gang:

"Sao bố có thể sinh ra một đứa con gái hiền lành như con nhỉ!"

Giây trước còn cảnh cáo cô không được gây họa, giây sau lại trở mặt,

chê cô quá rộng lượng, dễ tha lỗi.

Ông bố gì thế này? Chắc là kỳ diệu nhất thế giới!

Trình Tiêu gân cổ cãi: "Thế thì bố phải hỏi mẹ con chứ!"

Trình Hậu Thần cuối cùng không nhịn nổi, đánh cô một cái.

Lúc ăn tối, Trình Hậu Thần hỏi: "Có đi thăm mẹ con chưa?"

Trình Tiêu tiếp tục gắp thức ăn, "Con là người rất biết điều, tất nhiên

là phải thăm bố trước, mẹ xếp sau chứ."

Biết rõ là nịnh nọt mình nhưng ánh mắt Trần Hậu Thần vẫn ánh lên nụ

cười, "Xem như con có lương tâm."

Trình Tiêu hỏi vu vơ: "Tìm mẹ kế cho con chưa? Sống cô đơn một

mình chưa đủ sao?"

Trình Hậu Thần lại lần nữa nghi ngờ cô nàng không biết lớn nhỏ kia

có phải do mình sinh ra không: "Con giỏi nhỉ, còn lo cho cả bố nữa đấy!"

Trình Tiêu cười, nhìn ông, "Con đang tò mò mà, nếu không thì hôm

khác đi thăm mẹ, không có đề tài gì để trò chuyện thì ngại lắm."

Thế nào là con gái ngoan ngoãn dễ bảo, đều là lừa dối. Trình Hậu

Thần rất muốn lấy đũa đánh vào người cô, "Bố chiều chuộng mày quá đúng
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.