MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 472

để làm lãnh đạo, chị vẫn phải bay. Đợi em trở lại, Trình cơ trưởng sẽ đưa
em bay khắp nơi."

Cố Nam Đình cười, anh lật xem tiếp, cuối cùng nhìn thấy tin nhắn hồi

đáp của đối phương, "Hôm nay em cùng chị đi khám thai, em bé vẫn khỏe
mạnh, bệnh của em cũng khởi sắc rõ ràng. Nếu không có sự cố gì, tháng
Chín em sẽ quay lại trường cảnh sát." Thời gian là, một tiếng trước.

Sau khi mất tích năm tháng trời, sau một trăm năm mươi ngày kiên trì

của Trình Tiêu, cuối cùng Hách Nhiêu đã chịu cho họ biết tin tức.

Đôi mắt Cố Nam Đình trong tích tắc dâng đầy nước mắt, anh nghẹn

ngào, "Trình Trình, em là quà tặng quý giá nhất mà thời gian ban cho anh."

"Ồ?" Trình Tiêu quay lại nhìn anh chăm chú, "Thế còn Hách Nhiêu?"

Cố Nam Đình không hiểu, "Hách Nhiêu?"

"Em không quan tâm vì sao anh lại có dự cảm đó, vì em cũng có giác

quan thứ sáu, giác quan thứ sáu mà không thể giải thích được." Trình Tiêu
nhìn vào mắt anh, "Nhưng em muốn biết Hách Nhiêu có phải bạn gái cũ
của anh không. Cố Nam Đình, em muốn nghe lời nói thật."

Cố Nam Đình ban đầu ngẩn ra, có vẻ khó hiểu vì cách nói "Hách

Nhiêu là bạn gái cũ của anh", sau đó anh cười và phủ nhận, "Đương nhiên
là không phải. Không tin em hỏi Tiêu Dập đi, trước em, anh vẫn luôn độc
thân."

Trình Tiêu tạt nước lạnh vào anh, "Bây giờ anh cũng thế."

Cố Nam Đình mặc kệ người qua kẻ lại sau lưng, cúi xuống hôn cô,

"Thế Kiều Kỳ Nặc lại nói là em đã thừa nhận anh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.