MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 470

gì đó. Tiếc rằng cho đến năm sau, mùa xuân ấm áp hoa nở rồi mà cũng
không thấy chút tin tức gì từ Hách Nhiêu.

Một buổi chạng vạng sau cơn mưa, Cố Nam Đình lại đi bộ đến bờ

sông Lâm Giang, hai tay anh đặt trên lan can, đưa mắt nhìn sông núi đằng
xa. Khi cầu vồng xuất hiện từ đỉnh núi, Phùng Tấn Kiêu gọi điện nói anh
biết, "Tìm thấy La Vĩnh rồi, lục thấy chứng minh thư Lý Chí trên người
hắn, Trình Tiêu sẽ không gặp nguy hiểm nữa."

Cố Nam Đình gật đầu, "Cám ơn cậu."

Phùng Tấn Kiêu nói: "Chuyện phải làm mà."

Cố Nam Đình quay người dựa vào lan can, nhìn người và xe qua lại

trên đường, đổi chủ đề, "Quan hệ với Hành Hành thế nào rồi?"

Phùng Tấn Kiêu cười, "Đương nhiên là tốt."

Cố Nam Đình cười khẽ, "Nó còn nhỏ, ương bướng lắm, cậu hãy

nhường nhịn nó."

Phùng Tấn Kiêu hứa, "Em sẽ thế, anh yên tâm."

Cố Nam Đình lại bảo: "Lần sau về thì đến nhà anh ăn cơm."

Phùng Tấn Kiêu vui mừng nhận lời: "Vâng."

Kết thúc cuộc gọi với Phùng Tấn Kiêu rồi, Cố Nam Đình định gọi cho

Trình Tiêu thì nhìn thấy một chiếc Land Rover hầm hố dừng xe bên vệ
đường một cách điệu nghệ, sau đó, một mỹ nữ cao ráo mảnh mai nhảy
xuống, đi thẳng đến chỗ anh.

Cố Nam Đình cười, không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.