MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 487

"Đừng vội, anh sẽ làm cho em xem."

Trình Tiêu ngước lên hôn anh.

Cố Nam Đình đương nhiên không phụ bạc sự chủ động này của cô,

anh ôm eo cô, hôn sâu hơn.

Có lẽ do đêm khuya tĩnh lặng cám dỗ lòng người, mà cơ thể Trình

Tiêu cũng giống trái tim cô, say đến mức có thể tan chảy. Trong vô thức, cô
bị anh đặt lên sofa, tay bị giữ chặt, cơ thể bị thân thể cường tráng to lớn của
người đàn ông bao bọc.

Ánh sao ngoài cửa sổ, gió đêm thu lành lạnh, và cả đôi môi mềm mại

của anh, xâm chiếm từng tấc một trên gò má cô, tai cô, khiến Trình Tiêu
cảm thấy tình cảm dịu dàng dâng lên trong lòng. Tay anh bắt đầu không
thỏa mãn chỉ chạm vào cô qua lớp áo, mà len lén luồn vào trong, nhẹ nhàng
xoa nắn.

Sự thân mật chỉ giữa những người yêu nhau mới có, sự tiếp xúc nồng

nhiệt đó, là những điều mà Trình Tiêu chưa từng trải qua. Trong lòng cô
hơi căng thẳng, dường như muốn ngăn cản bàn tay anh tiếp tục, thế nhưng,
niềm yêu thích và cả sự mong chờ khiến cô không kháng cự.

Mà Cố Nam Đình chủ động đến đây đương nhiên là không dễ dàng

được thỏa mãn. Anh chủ động tiếp cận, có ý muốn chiếm cứ nhiều hơn, là
vì mong muốn có được sự đáp trả nhiều hơn của Trình Tiêu, khiến cô lún
sâu từng chút một vào lưới tình anh đã dệt nên, dù là trái tim, hay là cơ
thể...

Thế nên đối với tình yêu, Cố Nam Đình cũng giỏi việc lên kế hoạch,

và có cả dã tâm, còn mạnh mẽ hơn cả sự nghiệp. Nhưng anh hiểu việc biết
dừng đúng lúc. Cảm thấy hơi thở Trình Tiêu dần gấp gáp, anh ngừng lại,
nhìn cô bằng đôi mắt lấp lánh nụ cười, giọng khàn khàn: "Nhiệt tình như
thế, anh sẽ không kiềm chế được mất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.