MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 582

Cố Trường Minh đã ngủ, Tiêu Tố và Tiêu Ngữ Hành ngồi nghỉ ở gian

ngoài của phòng bệnh. Cố Nam Đình thấy Tiêu Ngữ Hành có vẻ bần thần
thì nói: "Phùng Tấn Kiêu tối nay về phải không, lát nữa về nhà ăn mặc đẹp
một chút, hẹn hò đi."

Tiêu Ngữ Hành cúi đầu, nói nhỏ: "Bố đang bệnh, em làm gì có tâm

trạng đi gặp anh ấy."

"Em có đi hay không thì bố cũng phải nằm viện một thời gian. Nếu

đau khổ buồn bã ngồi đây thì chi bằng cứ làm việc của mình đi." Nghĩ đến
Trình Tiêu, Cố Nam Đình nói: "Là vì Trình Trình nói em nên em mới
không vui à?"

"Chị ấy không nói gì em." Tiêu Ngữ Hành phủ nhận, "Chị ấy đang chỉ

bảo em, em hiểu."

Cố Nam Đình vỗ vỗ đầu cô bé, "Biết thì tốt. Con người cô ấy khá sắc

sảo, lợi hại, nhưng cô ấy đối xử với gia đình và bạn bè thì cực kỳ tốt, em
nghe lời cô ấy thì sẽ không sai đâu."

Tiêu Ngữ Hành gật gù, "Em biết rồi."

Biết tin Cố Trường Minh nằm viện, Phùng Tấn Kiêu đi thẳng từ sân

bay đến bệnh viện, hoàn thành nghĩa vụ thăm hỏi phụ huynh trong đó. Tiêu
Tố thấy con người anh chín chắn đàng hoàng, đối xử với Tiêu Ngữ Hành
lại chu đáo ân cần nên tất nhiên rất hài lòng. Thế nên nhiệm vụ đưa Tiêu Tố
và Tiêu Ngữ Hành về nhà đương nhiên được giao cho Phùng Tấn Kiêu.

Cố Nam Đình đưa họ xuống lầu, Phùng Tấn Kiêu ý thức được anh có

việc cần nói nên bảo Tiêu Ngữ Hành đưa Tiêu Tố lên xe ngồi trước, anh
viện cớ đi vệ sinh để cùng Cố Nam Đình nói chuyện trong vườn hoa.

Cố Nam Đình lên tiếng trước như người ra luật: "Chuyện anh nói với

cậu tối qua, cậu đừng hỏi làm sao anh biết, thông qua chuyện của Hách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.