MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 677

đựng sự trừng phạt này. Chỉ cần em tỉnh lại, em muốn thế nào cũng được.
Cho dù cả đời không tha thứ cho anh, anh cũng chịu."

Lúc này đây, Cố Nam Đình xưa nay luôn trầm tĩnh, bình thản đang

hoang mang, hôn lễ đã gần kề, anh không dám nghĩ đến tương lai của mình
và Trình Tiêu. Thậm chí anh không dám chắc, nếu anh kiên trì níu kéo cô,
thì liệu có khiến cô rơi vào tiến thoái lưỡng nan, càng đau khổ hơn không.
Nhưng bảo anh từ bỏ, chỉ nghĩ thôi cũng thấy không chấp nhận được...

"Trình Trình, điều duy nhất anh cần trong thời gian sai lệch này chỉ có

em. Nhưng anh lại lấy thứ gọi là tiên tri để giúp người khác, mà không thể
làm gì cho em..." Cố Nam Đình áp tay Trình Tiêu lên má anh, đau khổ đến
mức không thể nói tiếp.

Trình Hậu Thần đứng ngoài phòng bệnh, nhìn anh bất lực khóc bên

giường bệnh con gái, ông cũng đau xót vô cùng.

Nếu Trình Tiêu tỉnh lại, cô sẽ nhận ra ảo ảnh trong bệnh viện xuất hiện

trong đầu cô sau sự kiện máy bay bị sét đánh, lúc này lại xảy ra với chính
cô như đang phục chế lại. Cũng giống như Cố Nam Đình, ký ức của Trình
Tiêu bắt đầu biết trước một số chuyện khi dần dần thức tỉnh, nhưng lại
không rõ nguyên nhân mà không biết cách phòng tránh, thậm chí không
biết đó là chính cô.

Tang lễ của Tiêu Phi chưa được cử hành. Trình Hậu Thần bảo: "Chỉ

cần Trình Trình còn thở thì tôi sẽ đợi, đợi cùng nó đưa tiễn Phi Phi đoạn
cuối."

Tiêu Phi sinh thời chưa được gặp mặt con gái lần cuối, Trình Hậu

Thần không muốn ngay cả đoạn cuối cùng bà đi, Trình Tiêu cũng vắng mặt.

Ông không muốn Trình Tiêu tỉnh lại sẽ nhận ra, ngay cả tang lễ của

mẹ mà cô cũng bỏ lỡ. Đây có lẽ là chuyện duy nhất mà Trình Hậu Thần lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.