MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 71

Cố Nam Đình cười hiền hòa: "Nếu anh nói em là do dì Tiêu nhặt được,

sợ em tự ti mới không nói ra, thì em còn nhận ông anh này không?"

Tiêu Ngữ Hành không mắc bẫy: "Đàn ông các anh thật ấu trĩ."

Kiểm tra thiệp mời xong, Cố Nam Đình ấu trĩ bác bỏ yêu cầu muốn đi

xem phòng, thăm Thương Ngữ của Tiêu Ngữ Hành, dẫn cô đến trước bàn
ăn, "Hôm nay cô ta chưa chắc đã xinh đẹp, nổi bật quá, em đừng đến cạnh
cô ta, hãy giữ khoảng cách an toàn."

Tiêu Ngữ Hành nhỏ tuổi, chưa hiểu thế giới của người lớn: "Ý anh là

hôm chị ấy kết hôn mới là xinh đẹp, nổi bật nhất?"

Cố Nam Đình nói: "Nếu lấy được chồng hẵng nói."

Tiêu Ngữ Hành hoàn toàn không hiểu.

Trình Tiêu lúc này đã xuất hiện trong tầm mắt của Cố Nam Đình.

Ánh trăng bàng bạc, áo xống rực rỡ, cô đứng cạnh bờ sông hiu hiu gió,

mặc một bộ lễ phục màu đen, lạnh lùng đứng trước quầy bar ở một góc,
cánh tay trắng trẻo như ngọc cầm một ly rượu vang, độc ẩm.

Lúc nhận được điện thoại của Thương Ức, biết được Thương Ngữ cố

chấp tiến hành buổi đính hôn này, anh đã có linh cảm rằng Trình Tiêu có
thể sẽ đến. Quả nhiên, không những đến, mà còn ăn mặc lộng lẫy. Chỉ là
với tửu lượng đó của cô thì... Cố Nam Đình nhíu mày.

Trình Tiêu bị ánh mắt của anh quấy nhiễu. Cô nhìn phía bên kia bàn

ăn, thấy Cố Nam Đình đứng đó, anh đang nhìn cô với vẻ suy tư. Sau đó
trong tiếng nhạc dìu dặt, cô đi xuyên qua con đường cây cỏ rậm rạp và
những vị khách ăn mặc trang trọng, đến trước mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.