MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 108

- Tôi đồng ý với cái quyết định đó của Linh. Ngọc nói - Phải để cho anh
Bạch thấy sự vắng mặt của Linh làm anh ấy bị hụt hẫng, phải để anh ấy khổ
tâm một chút và tự động quay lại năn nỉ Linh.
Sắc mặt Linh tươi hơn một chút.
- Nhưng tôi thấy không tin tưởng lắm.
- Hãy tin những gì tôi nói. Tôi là con người bàng quan nên có cái nhìn
khách quan. Sự hiện diện của Linh bên cạnh Bạch như một nếp và anh
Bạch đã quen rồi, không làm sao chịu nổi khi vắng Linh đâu.
Linh lắc đầu.
- Đó chỉ là đứng trên phương diện việc làm thôi.
- Chưa hẳn như vậy, rồi Linh sẽ thấy. Bích Ngọc cổ vũ - Tại Linh bi quan vì
Linh là người trong cuộc. Linh làm sao thấy được ánh sáng mặt trời bên
ngoài căn phòng khép kín chứ?
- ánh sáng đó màu gì?
- Một màu rực rỡ, chói chang.
Linh suy nghĩ, rồi cười.
- Ngọc là một thuyết khách khá thành công đấy.
- Tôi nói sự thật chứ không có ý thuyết phục hay nói tốt cho ai cả.
- Nhưng Ngọc nói hay lắm. Linh nhận xét - Chính vì vậy mà ai cũng thích
Ngọc. Riêng tôi, hay thẳng ruột ngựa nên bị anh Bạch chê là trẻ con, không
có cái mềm của phụ nữ.
- Đừng nghe vậy. Có khi người ta nói để mà đùa thôi.
- Đùa à? Nhưng rõ ràng là anh Bạch cũng yêu Ngọc mà?
- Nhưng tôi thì khác. Ngọc nói - Sau những trắc trở, phiền muộn tôi cảm
thấy mình như dày dạn ra nên khó rung động.
- Vậy à? Thế còn Thù Chiến? Gần đây thấy Chiến cứ xuất hiện bên Ngọc?
- Chiến mãi mãi chỉ là một người bạn. Sự quan hệ đó khó thay đổi.
- Tôi thì thấy Chién đã có vẻ yêu Ngọc rồi đấy.
- Đừng có đùa. Tôi đã nói là không còn dễ rung động, vả lại tôi còn lớn hơn
Chiến những bốn tuổi.
Linh cười.
- Thời buổi này người ta nói chuyện tình yêu có ai để ý đến tuổi tác đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.