MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 136

QUỲNH DAO

Mây Trắng Vẫn Bay

Chương 18

Cuối cùng Bích Ngọc cũng tìm gặp được Khả Di trong phòng thu hình. Di
đang làm việc một cách cật lực, mồ hôi lấm tấm trên trán
- Đợi đấy nhé! Khả Di vừa khoát tay vừa nói - Đợi mình thu hết scence
này, mình sẽ ra ngay.
Bích Ngọc gật đầu. Ngọc đã quen với cách làm việc của mấy tay ở đài
truyền hình. Nhất là những người có máu nghề nghiệp như Di và Triết.
Bốn mươi phút sau, Khả Di hô “Cắt” Rồi quay qua các tay phụ tá, dặn dò
cách hoàn chỉnh đoạn phim. Sau đó mới đi ra ngoài, vươn vai, nói với
Ngọc.
- Hôm nay bồ làm gì rảnh rỗi đến đây thế? Trời sắp sập rồi à?
- Vâng, có lẽ trời sắp sập.
Bích Ngọc nói và chăm chú nhìn bạn. Mới cách nhau có một tuần lễ. Mà Di
gần như thay đổi hẳn. Người sút đi thật nhiều, trên mặt lại có nếp nhăn.
Bích Ngọc nói:
- Hình như lúc gần đây, Khả Di không được vui?
- Ai nói?
Di lấp liếm, nhưng rồi lại tiếp:
- Thật ra thì lúc gần đây bận quá. Công việc bề bộn, mình gần như trở
thành một bộ phận không thể tách rời của phòng thu hình.
Và Di ngoắc ngoắc Ngọc đi theo mình.
- Nào lại đây, mình phải qua phòng thẩm mỹ sửa lại dung nhan một chút,
rồi chúng ta ra quán rượu nhé?
Ngọc đi theo, nhưng vẫn thắc mắt.
- Lúc gần đây, bạn hay đi uống rượu lắm à?
- Ai nói vậy? Di giật mình, rồi như hiểu ra - à, cái anh chàng Thù Chiến.
Bạn sai rồi, mình chỉ gặp anh ta có một lần ở đấy. à! Cái hôm đó cũng bậy
thật, quê quá. Mình ngà ngà say nên nói hơi nhiều... Mà cái anh chàng Thù
Chiến này cũng khá nhiều chuyện...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.