MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 138

bạn quá thận, bạn còn giấu giếm gì nữa chứ?
Khả Di yên lặng rất lâu rồi cuối cùng nói.
- Minh đang tính toán cái con đường mình sắp phải đi.
- Vậy nghĩa là sao? Bích Ngọc ngạc nhiên - Cái tình trạng hiện tại không
phải là đã khá yên thắm rồi sao?
- Chưa được Khả Di khẳng định - Bạn dù gì cũng đâu phải là tôi, làm sao
biết được nỗi đau thầm kín!
Ngọc lắc đầu.
- Cái gì cũng vậy, không nên tham lam quá. Mình thấy thì tình trạng hiện
tại của bạn cũng quá tốt rồi.
- Chưa tốt. Khả Di nói - Bởi vì có nhiều vấn đề ngoài tầm tay của ta.
Và Di dụt tắt thuốc, rồi kết luận
- Thực tế và lý tưởng là hai sự việc khác biệt, lúc nào cũng có khoảng cách.
Ngọc tò mò.
- Ai đã làm Di buồn? Anh Triết? My hai là đứa con gái đang nằm ở bệnh
viện?
- Không thể giải thích sự việc này một cách đơn giản.
- Vậy thì bạn khổ tâm thế nào cứ nói cho mình nghe đi.
Bích Ngọc sốt sắng nói:
- Bạn biết không, có nhiều khi nồi khổ như chiếc gai đâm vào da thịt, nếu
chúng ta mà gỡ ra được thì mới thấy thoải mái, mới nhẹ người được.
Khả Di đốt điếu thuốc khá.
- Nhưng sự đời thường nào có đơn giản như vậy?
Ngọc hỏi:
- Lúc gần đây mỗi ngày Di hút mấy gói thuốc lận?
- Cùng không nhất định. Di đáp - Hôm nào nhiều công việc thì hút ít một
chút, còn bữa nào ở không, thì lại hút nhiều một chút
- Khả Di này. Bích Ngọc nhìn bạn thương hại - Bạn có biết bạn đang tự làm
khổ mình không?
- Ai? Ai làm khổ ai? Khả Di lắc đầu - Bạn lầm rồi, tôi chẳng đau khổ tí nào
cả. Con người tôi lúc nào cũng rất lạc quan
- Đừng có tự che đậy. Mình quen bạn bao nhiêu năm nay không lẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.