MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 139

biết rõ bạn ư?
- Nếu cho là biết thì đừng có hỏi.
- Tôi mong là bạn cần phải bình tĩnh, sáng suốt để lượng định sự việc, để
giải quyết vấn đề. Đừng có xúc động hay gay cấn quá, mà hỏng hết mọi
thứ.
- Có được cách giải quyết lý tưởng như vậy ư? Không xúc động, không gay
cấn. Mọi thứ đều hợp tình hợp ý... Ô! ồ là thần thánh...
Khả Di cười ngặt nghẽo. Trong khi đó Bích Ngọc kêu lên
- Này. Cẩn thận đấy! Coi chừng xe leo lề bây giờ. Bạn lái xe kiểu này tôi
đứng tim chết.
Khả Di lợi dụng cơ hội chuyển đề tài.
- Thế còn Thù Chiến, bây giờ thế nào rồi?
- Vẫn thế thôi. Bích Ngọc nói - Lâu lâu cũng gặp nhau một lần.
Khả Di thở ra:
- Anh chàng cũng si tình đấy. Bạn cần phải cảm thông một chút, đừng nghĩ
rằng anh ta trẻ tuổi hơn mà xem thường. Phải nói là trong cái thời buổi này.
Người như Chiến cũng không phải là dễ kiếm.
- Đúng rồi! Bích Ngọc cười nói - Trẻ này, đẹp trai này, lại đang nổi tiếng.
Nhưng tiếc là Chiến lại không phải thần tượng của tôi.
Khả Di lắc đầu.
- Ta thấy trên đời này chưa có ai dại như ngươi. Thời đại bây giờ, sao lại cứ
khư khư cái quan điểm cũ. Chí Hào hắn cũng đã chết rồi. Mà hắn thì cũng
nào có đáng để mi cứ mãi mãi thủy chung.
- Mi làm sao biết được tình cảm của ta?
Khả Di gật đầu.
- Đồng ý như vậy. Nhưng mà mi nghĩ kỹ đi lúc Chí Hào còn sống, hắn nào
chỉ biết có ngươi? Hắn cũng khôngphải là người vẹn toàn. Trong khi mi lại
chỉ biết có hắn.
Nhưng rồi Di lại thở dài.
- Thôi thì kệ mi - Ta nghĩ là mỗi người có một cách suy nghĩ riêng. Một nỗi
khổ riêng rẽ...
- Mi mà cũng khổ à? Trước kia ta thấy mi rất lạc quan cơ mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.